Nam Cung Thần mím môi, vai run bần bật nhìn cô gái bên cạnh, nhìn cô vung tay trước mắt đến ngây ngốc, đôi mắt ruby xinh đẹp thoát lên vẻ thê lương..
Tay chân cô như bị điểm huyệt, bất động tại chỗ, chỉ thấy đôi mắt đã đỏ hoe, bao một tầng sương phủ, cứ đứng như vậy mà không biết tại sao mình lại nương tay?
Giấc mộng ban nãy đã thay lời nhắc nhở cô, anh ta là con trai kẻ thù của cô, giữa cô và anh ta là không thể xuất hiện dao động tình cảm..
Anh cúi đầu nhìn cô, nhìn đôi mắt yếu ớt đỏ lên mà chẳng thể khóc lấy một lời, đau lòng ôm lấy cô, nhắm mắt vùi đầu vào trong mái tóc dài bóng mượt.
Lâm Ngọc Nghi cứ đứng ngây ngốc như người bất động, môi mím chặt mà chẳng thể thốt gì, phức tạp nhìn bờ vai rộng lớn của anh, lại nhìn khuôn mặt hoàn mĩ kia, trong lòng dẫy lên một hồi đau xiết không tả..
Giá như gương mặt kia, đừng hoàn mĩ như thế, đừng yêu nghiệt như thế, đừng giống kẻ đó như thế..
Thì tốt rồi!
Khóe môi chợt cong lên một hồi tự giễu, sắc bén nện một quyền vào bụng anh, bản thân cô phải biết rõ nhất rằng đã có rất nhiều cảm xúc đan hồi vào cú quyền này..
Căm hận, nhưng lại không nỡ tay!
Ha, Lâm Ngọc Nghi, không Trương Ngọc Nghi, mày rốt cuộc đã xao động tình cảm, với.. con trai kẻ thù mình!
Mày, đáng chết!
Nam Cung Thần trợn mắt, đáy mắt càng không thể tin được nhìn nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-anh-yeu-em/2835507/chuong-42-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.