"... CIA sẽ không để chúng ta yên...."
"... CIA sẽ không để chúng ta yên.."
"... CIA sẽ không để chúng ta yên.."
"........... không để chúng ta yên.."
"........... không để chúng ta yên.."
Nó chợt bừng tỉnh, khuôn mặt thiên sứ đã lấm tấm những giọt mồ hồi, miếng chăn ướt nhèm, không biết là do mồ hôi hay là nước mắt? Không phải là cái dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo hàng ngày nữa, nó sợ nhất là khi phải ngủ, nó sợ nhất là phải cứ trốn chạy điều đã xẩy ra vô cùng tàn nhẫn đó, nó sợ, rất sợ....!!
Bàn tay mảnh khảnh đưa lên khuôn mặt lau đi giọt mồ hôi nhễ nhãi và những giọt nước thủy tinh trong veo hai bên gò má, đây không phải là lần đầu nó mơ thấy, nhưng nó không thể thôi bị ám ảnh, trong thế giới đó nó không thể là một cô gái mạnh mẽ như hiện thực! Nó phải trốn chạy thứ quái ác đó đến bao giờ?
Đôi mắt vô hồn nhìn về một hướng xa xăm với muôn ngàn suy nghĩ vẫn vơ rồi chợt đôi đồng tử sẫm lại, tràn ngập một màu đỏ, màu của Tử Thần!!!
Gấp rút! Bàn tay đảo nhanh lên chiếc bàn gần đấy như muốn tìm kiếm thứ gì đó rất khẩn trương, tìm, tìm và tìm! Càng ngày càng gấp rút, khí quản cô đang dần co thắt lại, ngực trái cô đang đập liên hồi, bàn tay vẫn thoăn thoắt tìm chẳng hề kêu lên một tiếng đau đớn mặc dù, thứ này khiến cô đau hơn gấp trăm nghìn lần, như tìm thấy được hy vọng, khi bàn tay ấy lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-anh-yeu-em/2835460/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.