- Của cô! - Hắn đặt ly cappuchino xuống bàn cho nó rồi ngang nhiên ngồi xuống bàn nó và Kiệt.
- Cảm ơn! - Cô ngước đầu lên, khuôn mặt vẫn lạnh, không có chút gọi là cảm xúc.
Uy Kiệt thấy thế thì tức điên người, đôi mắt màu xám đen ấm áp lúc này giờ biến thành một cặp mắt màu tro hằn lên những nét giận giữ, cả canteen đều nhận thấy thứ nộ khí ấy ngày một lớn dần, giờ thfi thử có kẻ dại dột đến chọc tức anh thử xem, không chết thì cũng tán gia bại sản, ai mà không biết quyền lực của hai cậu thiếu gia này cơ chứ!
- Cô cần gì thêm không? - Hắn hỏi cô, khuôn mặt ấy bao năm qua vẫn thế " lạnh ".
- Ngồi xuống đi! - Cô không trả lời anh, đưa mắt lên nhìn Kiệt
Anh thấy vậy cũng giảm lại bớt sát khí, nở một nụ cười ấm áp ngôi xuống nhìn cô
- Tôi chưa biết tên anh - Cô nói, cái miệng nhỏ xinh ấy vẫn nhấm nháp ly cappuchino, một cử chỉ thật tao nhã nhưng toát lên vẻ uy quyền của quý tộc.
- Hàn Uy Kiệt, con trai Hàn Uy Minh
- Người thừa kế Hàn nghiên?
- Đúng vậy! - Anh nói, giọng tự hào
Cô khẽ nhếch môi cười, liếc sang vị Khắc công tử đang tối sầm mặt đàng kia, anh cảm thấy khá khó chịu khi cô nói chuyện với người con trai khác
- Còn anh, Khắc Trọng Kỳ, người thừa kế Khắc Minh?
- Chính xác, nhưng tôi nhớ tôi chưa cho cô biết tên tôi - Hắn nói, tay quấy quấy ly coffee đen còn nóng hổi..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-anh-yeu-em/117378/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.