Hôm nay là ngày cô sẽ nhập học, cô thức dậy khá sớm và thong thả làm VSCN...
Cô đã thay đồng phục trường vô cùng đơn giản nhưng nhã nhặn không thể làm mờ đi được nét cao quý trong gương mặt, cốt cách của cô. Cô mặc sơ mi trắng, váy sọc caro ngắn tới đùi, cô xõa tóc ngang vai có mái lưa thưa trông tuyệt vời, nhưng nó sẽ tuyệt vời hơn khi cô thêm nụ cười...
Cô bước xuống nhà, bác quản gia Lưu sẽ nói 1 câu như thường lệ:
- Chúc tiểu thư buổi sáng tốt lành, lão gia đang đợi người tại phòng ăn..
Cô chả nói gì đi vào phòng ăn, trông thấy ba cô lại lon ton và cười tươi như một đứa trẻ, với cô chỉ ở bên người thân của mình cô mới có thể cười, đó là cảm giác an toàn.
- Con gái, lại đây - Ông cười, nụ cười hiền hậu nhưng nghiêm nghị
- Vâng thưa ba - Cô cũng cười, như một lời chào thường lệ chỉ đơn giản nhưng ông cảm thấy hài lòng
- Lát nữa, con sẽ đến trường với tài xế của gia đình - Ông nói
Cô ậm ừ, rồi chốc lại thay đổi suy nghĩ
- Con cần một chiếc xe đạp dạng thể thao - Cô nói trong suy ngẫm
- Không thành vấn đề, nhưng còn cần để làm gì? - Ông có chút bất ngờ, ông không hiểu nổi con bé này đang nghĩ gì..
- Con muốn tới trường với tư cách HS học bổng - Cô cười ma mị, có vẻ cô đã có kế hoạch.
- Được rồi - Ông như sực hiểu, cười hiền hậu
-THưa ba, con đi học!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-anh-yeu-em/117375/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.