Đối với mạch suy nghĩ của Tô Tuệ, Tô Thành không cách nào trả lời
được.
Anh không tiếp tục so đo với cô nữa, cứ thế bước đi, vết tích bị cắn lúc
nãy vẫn ngưa ngứa lẫn đau âm ỉ.
Lần đầu tiên Tô Thành có loại cảm giác kỳ quái này.
Anh muốn đưa tay sờ thử, nhưng bây giờ đang cõng Tô Tuệ, chỉ có đợi
đưa cô về rồi trở lại ký túc xá để kiểm tra thử thôi.
Cũng không biết Tô Tuệ có nhớ chuyện tối nay không.
Tô Thành chìm đắm trong suy nghĩ, trên con đường nhỏ không một
bóng người, ánh đèn đường kéo dài bóng của cả hai, sau đó lại rút ngắn.
Năm phút sau, anh cõng Tô Tuệ đến dưới lầu khu ký túc xá của cô, Tô
Tuệ say khướt vẫn đang mãi trêu chọc anh, khiến anh phải tận lực không
chú ý đến.
Dì quản lý ký túc xá nhìn thấy anh, nói thẳng: “Nam sinh không được
phép vào trong, cậu gọi cho bạn cùng phòng với em ấy xuống đón đi.”
Tô Thành không có số điện thoại của bạn cùng phòng của Tô Tuệ.
Tô Tuệ đeo balo trên lưng, anh vòng tay lấy điện thoại trong đó ra, ánh
mắt không khỏi chú ý đến vùng da thịt trắng nõn nơi thắt lưng kia, chợt
cảm thấy thật rối trí.
Điện thoại Tô Tuệ khóa mã vân tay, anh cầm lấy ngón tay của Tô Tuệ
rồi ịn lên đó, điện thoại liền mở khóa, anh nhấn vào danh bạ, gọi qua.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói nhẹ nhàng: “Alo? Tô Tuệ hả?”
Tô Thành nói: “Tôi là Tô Thành, Tô Tuệ say rồi, bây giờ bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729853/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.