Chính miệng thừa nhận và đối phương nghĩ vậy là hai chuyện hoàn
toàn khác nhau.
Nhạc Nha thật ra vẫn chưa tính tới chuyện đính hôn, nhưng cô không
thể phủ nhận rằng mỗi khi Tạ Khinh Ngữ nhắc đến chuyện này, cô đều sẽ
nảy ra một suy nghĩ.
Chuyện hôn nhân của cha mẹ hai bên hình như không hề có chút ảnh
hưởng gì đến cô.
Cô chưa từng nghĩ Trần Dạng cũng sẽ giống như vậy, đối với hai chữ
kết hôn này cô vẫn có cảm giác như chỉ là ước mơ xa vời, thậm chí lúc nói
ra ba từ vị hôn phu, trong lòng vẫn nảy sinh cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Giống như... Trần Dạng thuộc về cô vậy.
Nhạc Nha chợt phát hiện ra mình thường xuyên nghĩ đến chuyện kết
hôn, nhưng Trần Dạng vẫn chưa cầu hôn cô, mà tự cô nói ra thì thật... ngại
quá đi.
Cô xoắn xuýt mấy giây, quyết định không nghĩ tới chuyện này nữa.
Vẫn còn chút thẹn thùng, Nhạc Nha đứng vững lại, thu tay khỏi bên
hông của anh, nhỏ giọng nói: “Cứ coi như nãy giờ anh không nghe em nói
gì đi.”
Không nghe thấy?
Ánh mắt Trần Dạng sắc bén, cô còn chưa kịp thu tay lại đã bị anh ôm
chặt cả người vào lòng, mùi hương thơm ngát của tóc cô bay theo làn gió
thoang thoảng quanh chóp mũi của anh.
Rõ ràng hồi chiều cô vẫn không chịu đồng ý chuyện hôn thê, bây giờ
chính miệng cô thừa nhận rồi, không, phải nói là chính miệng nói cho anh
nghe mới đúng.
Lúc nghe thấy từ bạn trai, anh đã rất vui rồi.
Ba chữ cuối cùng càng khiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729844/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.