Câu này của Trần Dạng được thốt ra y như cây ngay không sợ chết
đứng.
Nhạc Nha ngẩn người không nói được câu nào, muốn mắng anh mà chỉ
có thể nghĩ tới hai chữ “biến thái”.
Mắng vậy thì thôi khỏi mắng cho rồi.
Thấy cô thẹn thùng, Trần Dạng bỏ văn kiện xuống, thấp giọng bật cười,
hứa hẹn với cô: “Lần sau anh sẽ cẩn thận hơn.”
Nhạc Nha trừng mắt, “Anh còn muốn lần sau hả?”
Anh nói y như mấy tay tội phạm vậy, lúc nào cũng thề thốt “Lần sau tôi
sẽ không làm vậy nữa”, nhưng rồi vẫn phạm tội tiếp đó thôi.
Trần Dạng sờ cằm mình, “Lần sau là chuyện của lần sau.”
Sau này cô là vợ của anh rồi, đến lúc đó sẽ có cách đàm phán khác, có
thể làm cả những chuyện khác chứ không phải chỉ như bây giờ.
Nhạc Nha bị anh cưỡng từ đoạt lý mà vừa tức vừa á khẩu, không biết
phải phản bác lại anh như thế nào, với lại dù có phản bác cũng chẳng có
tác dụng gì.
Cô biết Trần Dạng là kẻ không nói đạo lý từ lâu rồi.
Nhạc Nha suy nghĩ hồi lâu mới nhớ tới một vấn đề khác, “Chuyện hôn
thê em vẫn chưa đáp ứng anh đâu.”
Cái lần phát biểu ở buổi ra mắt game đó cô vẫn chưa tính sổ với anh,
cái gì mà là vị hôn thê của tôi, cô còn chưa đồng ý đâu nhé.
Trần Dạng rũ mắt nhìn cô, chăm chú khoảng mười giây anh mới lên
tiếng: “Không cho phép em từ chối, cả đời này em đều là của anh, đừng
có nghĩ đến những chuyện khác.”
Nhạc Nha cắn răng: “Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729842/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.