Tiết cuối cùng của lớp tự học buổi tối sắp bắt đầu, học sinh bên ngoài phần lớn đã về lớp, thỉnh thoảng chỉ có một hai người đi ngang qua hành lang.
Bây giờ đang là mùa đông, buổi tối lạnh vô cùng, Nhạc Nha lúc nào cũng mặc áo lông, che phủ cả người y như gấu bắc cực.
Trần Dạng nhìn Nhạc Nha, không trả lời cô, còn hỏi ngược lại cô một câu.
Nhạc Nha lảng sang chuyện khác: “Không dọa thì không dọa, là tôi hiểu lầm… Nhưng không phải là do cậu nên cậu ta mới bỏ đi sao?”
Trần Dạng hỏi: “Chẳng lẽ cậu muốn nhận táo của cậu ta?”
Rõ ràng chỉ là một cái hộp bình thường, táo cũng bình thường, sao cô có thể vừa ý với nó, anh thật sự không hiểu.
Vừa nghĩ tới hình ảnh lúc nãy, cơn tức trong người lại nổi lên.
Nhạc Nha lắc đầu, “Không có.”
Cô phát hiện Trần Dạng nghĩ rằng cô sẽ đồng ý lấy táo dù rõ ràng cô không định nhận, nhưng anh lại thực sự nghĩ như vậy.
Nhạc Nha giải thích: “Tôi định từ chối rồi, nhưng tại cậu đột ngột xuất hiện nên dọa cậu ta chạy mất tiêu chứ bộ.”
Thật ra cũng không phải là do anh dọa sợ, là do người ta tự động bỏ chạy.
Nhạc Nha lặp lại: “Tôi không muốn nhận thật mà.”
Nghe cô giải thích với anh một lần nữa, cơn mất hứng của Trần Dạng đột nhiên không cánh mà bay, nhịn không được cười một tiếng.
Nhạc Nha không hiểu tại sao anh lại tự dưng cười như vậy.
Cô nói: “Chuyện bóng bay hồi tối nay bị người khác chụp lại rồi, lần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729810/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.