Trần Dạng nói mà cô không hiểu gì.
Nhạc Nha nhìn theo tầm mắt của anh, thấy vết ửng đỏ do cô nắm chặt tay trước đó trên văn phòng, phải mất một thời gian mới tan đi hết, cũng không bị thương gì, chỉ hồng hồng mà thôi.
Dù sao cũng không đau, cô rụt tay lại, thản nhiên như không có việc gì nói: “Tại tôi không cẩn thận đó, không sao đâu, không có bị thương.”
Trần Dạng nhìn cô chằm chằm.
Chỉ có đồ ngốc mới cho rằng anh không biết vết đỏ này từ đâu ra, ngược lại anh không biết cô vì sao lại làm như vậy, nhưng ngẫm lại thì, nguyên nhân tất nhiên là có liên quan đến chuyện lên văn phòng rồi.
Trần Dạng hỏi: “Bởi vì chuyện ngày hôm qua?”
Nhạc Nha bắt tay ra sau lưng, “Không phải.”
Trần Dạng nhìn cô phủ nhận, nhưng trong lòng đã rõ ràng.
Bên trong phòng lấy nước yên tĩnh cả buổi trời, Nhạc Nha nhịn không được muốn về lớp, sau đó nghe thấy Trần Dạng lên tiếng: “Thật sự xin lỗi cậu.”
Nhạc Nha ngẩng đầu lên nhìn anh.
Hình như đây là lần đầu tiên cô nghe thấy Trần Dạng nghiêm túc nói xin lỗi thế này, trước kia dù anh có đùa dai thế nào cũng sẽ chỉ tiếp tục trêu chọc cô.
Tay Nhạc Nha đặt sau lưng giật giật.
Trần Dạng đưa tay vuốt tóc cô, giải thích: “Bọn họ không chụp được bức ảnh nào cả, tôi cũng không nói gì với giáo viên của mình, nên cậu không cần phải lo.”
Mắt Nhạc Nha sáng rực, “Thật không?”
Trần Dạng gật đầu, “Thật.”
Tâm tình của Nhạc Nha lập tức trở nên tốt hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729808/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.