Một thùng kẹo cuối cùng cũng không có kết quả.
Lúc ngồi trên xe về nhà, Nhạc Nha còn đang suy nghĩ xem có phải mình nói sai ở chỗ nào rồi không, nhưng lúc đó hình như Trần Dạng đang cười, không giống như đang tức giận.
Thật sự không hiểu nổi suy nghĩ của nam sinh.
Ngày tiếp theo, Nhạc Nha kể chuyện này với Tạ Khinh Ngữ, Tạ Khinh Ngữ bật cười suốt cho đến trưa mới trả lời câu hỏi của cô: “Nào có nhiều như vậy, một túi thì ít quá, cũng có phải là đường hóa học đâu.”
Nhạc Nha cẩn thận nghĩ, cảm giác như mình thất sách rồi.
Đến thứ sáu cô vẫn không gặp được Trần Dạng, đảo mắt một cái đến cuối tuần, cô ở nhà tập vẽ tranh, rốt cuộc cũng có chuyển biến.
Tuy bây giờ đang học mười hai, nhưng cô cũng dành một ít thời gian cho sở thích cá nhân, cho nên vào thời gian rảnh cô đều sẽ vẽ gì đó.
Mặc dù kỹ thuật của cô cũng không tốt lắm.
Một ngày kia, sau khi vẽ xong, Nhạc Nha ngồi thần cả buổi thưởng thức bức tranh của mình, sau đó chụp lại đăng lên trang Weibo của mình.
Cô có trang Wibo ít dùng tới, lâu lâu mới đăng nhập vào, trên đó chỉ toàn đăng mấy bản vẽ nháp của cô, kéo dài cũng được nửa năm rồi.
Cách hai tuần mới vào lại, Nhạc Nha phát hiện lượng người theo dõi đã tăng thêm mấy ngàn, xem qua bình luận mới thấy thì ra có người đăng lại tranh của cô.
Cô cũng không để ý lắm, mấy bức tranh của cô đều có ký hiệu ở những chỗ ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729801/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.