Tên sách quả thực rất có ý tứ.
Trần Dạng sợ cô không thấy, còn giơ sách lên, nghiêm túc đọc lớn: “Tôi muốn hôn cậu, có được không?”
Nhạc Nha thật sự muốn tìm đại cái lỗ nào đó để chui vào.
Cô giật lấy cuốn sách trong tay của Trần Dạng, sau đó cất lên kệ sách, làm bộ như chuyện này chưa hề xảy ra.
Cô thật không ngờ, vì bên này toàn là sách văn học, ai mà biết lại có tiểu thuyết tình yêu thế này.
Trần Dạng để cô tùy ý làm gì cũng được, khóe môi hơi nhếch lên, thong thả thở dài, mang theo một chút khí âm, tựa hồ như đang tiếc nuối.
Khe hở giữa các kệ sách không rộng lắm, chỉ vừa đủ một người đi, hiện tại ở đây chỉ có hai người họ, bầu không khí bao quanh liền có chút kỳ quái.
Nhạc Nha ngượng ngùng, giọng nói cứng nhắc lảng sang chuyện khác: “Tôi xong rồi, về trường thôi.”
Lúc nãy cô có nhìn thấy quyển sách cần mua, nhưng bây giờ cũng chẳng có tâm tình tiếp tục tìm cuốn khác nữa, sau này có cơ hội sẽ quay lại sau.
Không đợi anh trả lời, Nhạc Nha xoay người đến quầy thu ngân.
Trần Dạng nhìn theo bóng lưng của cô, đuôi ngựa lắc qua lắc lại theo nhịp chân, anh rút cuốn sách cô vừa cất lại rồi đi theo cô.
Lầu một lẫn lầu hai của hiệu sách đều có quầy thu ngân.
Nhạc Nha tính tiền xong cũng không cần bao, tự ôm sách vào trong lòng, trên tay phải xách theo ly trà sữa.
Cô chưa kịp quay người, chợt nghe giọng của Trần Dạng: “Cái này nữa.”
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729792/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.