Edit: Simi
Lúc trời sắp tối, Nhạc Nha mới về đến nhà. Dì Trương đi ra hỏi cô: "Hôm nay con về trễ vậy."
Nhạc Nha nhỏ nhẹ nói: "Dạ hôm nay con đi bộ về."
Sau đó lại có một cái đuôi bám theo, cô đã chuẩn bị sẵn điện thoại có thể báo cảnh sát bất cứ lúc nào, không ngờ đối phương lại chẳng hề có ý gì khác.
Không biết anh đi theo cô làm gì.
Trên sàn nhà không có giày da của đàn ông, Nhạc Nha lại nhìn phòng khách, phòng lớn như vậy như chẳng có ai ở bên trong.
Nhìn thấy Nhạc Nha tâm tình cũng bình thường, dì Trương nghĩ đến cuộc điện thoại gọi tới hồi xế chiều hôm nay, lúc ấy trong nhà không có ai, nên bà đã nghe máy.
Bà do dự nói: "Phu nhân ở trong bệnh viện có gọi điện thoại, nói là đã khỏe hơn rất nhiều rồi, muốn về nhà..."
Lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang.
Nhạc Nha đột ngột ngẩng đầu, thấp giọng năn nỉ: "Dì Trương, dì đừng nói về chuyện này nữa được không? Con không muốn nghe, con thật sự không muốn nghe..."
Hô hấp của dì Trương như nghẹn lại, nhìn thấy trong ánh mắt đen nháy của cô gái nhỏ đều là kinh ngạc khó hiểu, lại hoảng sợ như con thú con.
Đã lâu rồi, đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy dáng vẻ này của Nhạc Nha.
Dì Trương cảm giác như mình đã nói sai, vội vàng phê bình bản thân: "Được được được, là do dì Trương không tốt, không nói nữa... Tối nay con muốn ăn gì, dì đều sẽ làm cho con."
Qua một phút đồng hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguyet-nha/729773/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.