Đúng 7h30 quản gia mới gọi Lục Gia Ninh rời giường, cậu mơ mơ màng màng dụi mắt để quản gia biết mình đã thức, quản gia thấy vậy thì lui ra ngoài. Ý thức của Lục Gia Ninh từ từ trở về, nhớ đến chuyện xảy ra tối hôm qua thì lập tức lăn đến chỗ nằm của Thẩm Yến Quân, cúi đầu mơ hồ có thể ngửi được mùi sữa tắm quen thuộc của hắn, giống như con người của Thẩm Yến Quân, mang lại cảm giác an tâm cho người khác.
Lục Gia Ninh thuận thế nằm xuống, chỗ này là chỗ nằm của anh Yến Quân, nằm ở đây có cảm giác như đang nằm trong ngực anh ấy, đúng, hôm qua anh Yến Quân đã ôm cậu vào trong ngực, chỉ nghĩ tới nhưng thứ này thôi đã đủ làm Lục Gia Ninh đỏ mặt.
Lục Gia Ninh từ nhỏ đã có thói quen ngủ nướng, qua 10 phút vẫn chưa thấy cậu ra khỏi phòng thì quản gia tự hiểu mà lên gõ cửa lần nữa, ông thấy Lục Gia Ninh vẫn còn nằm trên giường nên đi tới đánh thức lần nữa. Lục Gia Ninh chột dạ lập tức ngồi dậy, xoa tóc, dùng thủ ngữ chào buổi sáng với quản gia, chỉ lo một chút tâm tư của mình bị phát hiện. Kỳ thực quản gia làm sao có thể nhìn ra, chú Lý nói cho Lục Gia Ninh biết cha mẹ Lục đang ăn sáng bên dưới, kêu cậu nhanh một chút không thì sẽ muộn.
Lục Gia Ninh xấu hổ cười cười, đứng dậy đi đến phòng vệ sinh rửa mặt, rửa mặt xong cầm lấy khăn mặt, nhớ tới cảnh tượng tối qua anh Yến Quân lau mặt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nguoi-cam-nuoi-chong-tu-nho/957832/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.