Để ngốc tử nhớ lâu thực khó, chỉ hy vọng loại sự tình này không cần lại xảy ra. Tiểu ngốc tử dùng sức gật đầu, nhìn ra Cảnh Sơn hết giận, lấy hết can đảm dùng quai hàm cọ cằm Cảnh Sơn. Tuy râu Cảnh Sơn cọ xát y có chút đau, như cũ nghẹn ngào nói:
"Thật biết, Cảnh Sơn, ta, ta rất nhớ ngươi......"
"Ta cũng nhớ ngươi." Cảnh Sơn hôn hôn trán y, thở dài:
"Ở trên núi mấy ngày luôn nhớ ngươi."
Tiểu ngốc tử thẹn thùng, ngọt ngào vô cùng, không buông Cảnh Cơn, mông cũng bị hắn xoa, huyệt nhi ngứa đến lợi hại. Y vặn vặn mông:
"Cảnh Sơn, ta ngứa..."
"Nơi nào ngứa?"
Tiêu Cảnh Sơn cố ý đùa y, ngón tay còn cố ý vuốt ve cọ xát nộn huyệt chưa thao mấy ngày:
"Không nói rõ ràng, ta làm sao biết ngươi ngứa nơi nào."
"Thí, thí mắt, ngứa......"
Tiểu ngốc tử xấu hổ muốn chết, như sợ Cảnh Sơn không tin, y chủ động nằm trên giường, ôm lấy hai chân, lộ ra tiểu tao huyệt. Hậu huyệt ướt đẫm, còn chảy ra ngoài vài giọt tao thủy trong suốt.
Y quơ quơ mông thịt, cảm giác kia cúc huyệt chưa không được tao thủy bên trong, theo lay động mà phun nước, nhanh co rút lại.
Tiểu Trường Canh mắt hồng hồng, miệng hồng hồng:
"Tao huyệt ngứa, muốn Cảnh Sơn cắm cắm, muốn cắm cắm."
"Ngươi này tiểu tao dưa!"
Tiêu Cảnh Sơn cấm dục mấy ngày vốn như lang(sói~) tựa hổ, lúc này tiểu tao dưa chủ động đưa cúc, há có đạo lý không ăn. Hắn ôm lấy nộn chân tiểu tao dưa, mạnh mẽ lại hôn lại liếm huyệt khẩu, râu cứng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngoc-tu/260097/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.