Tiểu Ngọc Nhi vì chuyện của Đa Đạc mà chạy khắp nơi, kết quả vẫn không có tin tức. Lúc này, sức lực của nàng dường như đã dần kiệt quệ, hiện tại mỗi ngày cũng chỉ có thể vì Đa Đạc tụng kinh niệm phật, hy vọng hắn có thể bình an vô sự.
Bên kia, sau khi Đa Đạc mai phục thất bại liền bị Hào Cách vứt bỏ không để ý tới, lại bị quân Minh đuổi giết, cho đến khi Đa Nhĩ Cổn xuất hiện kịp thời, hắn mới may mắn vượt qua nguy hiểm. Sau đó bọn họ được một nữ tử người Hán tên Tú Trân cứu giúp, lúc này mới nhân cơ hội trà trộn vào nhà bếp của doanh trại quân Minh.
Nhìn nồi canh rau xanh ngắt, tạm thời cứ gọi là canh rau đi, biểu tình Đa Đạc vô cùng rối rắm, “Ca, huynh xác định bọn họ có thể ăn sao?”
Đa Nhĩ Cổn trừng mắt nhìn hắn một cái, trên tay vẫn tiếp tục đảo đảo, nhướng mày: “Sao? Ta nấu rất khó ăn sao?”
"Không!" Đa Đạc vội vàng nghiêm túc lắc đầu, không phải rất khó ăn, mà ngay cả nhìn cũng quá...
Suy nghĩ của Đa Đạc hiển nhiên cũng rất được những quân Minh khác đồng tình, lúc uống canh bắt đầu oán giận, nhưng cũng không bởi thế mà buông xuống, tất cả đều phải dựa vào chút lương thực này để duy trì sức lực.
Cắn một miếng bánh mì khô cứng, Đa Đạc khó chịu nhăn mày lại, cuối cùng vẫn phải dựa vào chén canh rau kia mới miễn cưỡng nuốt xuống bánh mì. Không còn cách khác, lương thực của quân minh ngày càng ít, đồ ăn mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngoc-nhi-trong-sinh/754124/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.