Sau khi Đại Ngọc Nhi từ chỗ của Tiểu Ngọc Nhi rời đi, liền kích động chạy tới sân viện của Hải Lan Châu, cho đến khi tiến vào phòng Hải Lan Châu, nhìn trong phòng yên tĩnh, Đại Ngọc Nhi mới kịp phản ứng, Hải Lan Châu đã ly khai hoàng cung. Điều này khiến cho Đại Ngọc Nhi nhất thời uể oải.
"Tỷ tỷ thật là, chỉ cần đợi một lát nữa là ta sẽ trở về, như vậy tỷ cũng không cần rời đi." Đại Ngọc Nhi nắm chặt khăn tay, viền mắt nhiễm lệ ướt át.
Tô Mã vội an ủi: "Cách Cách, Hải Lan Châu đi, đối với nàng ta cũng là chuyện tốt, ngài không cần khổ sở."
Lúc này ngoài cửa đột nhiên có tiếng động lớn, Đại Ngọc Nhi còn chưa kịp phản ứng, thì thấy một đám người nâng Hải Lan Châu đang hôn mê đi vào, sau đó đặt Hải Lan Châu lên giường.
Đại Ngọc Nhi kinh ngạc: "Có chuyện gì xảy ra?"
Ô Nhã vội đáp: "Hồi Ngọc phúc tấn, thị vệ phái người nói Cách Cách hôn mê ngã ở trước cửa cung, nô tỳ cũng chỉ vừa mới biết được."
Nghe vậy, mày Đại Ngọc Nhi nhăn chặt, vội ngồi bên giường nhìn Hải Lan Châu vẫn đang hôn mê: "Đang êm đẹp sao lại hôn mê trước cửa cung?"
Ô Nhã lắc đầu: "Chuyện này nô tỳ cũng không rõ lắm, nghe thị vệ nói là Cách Cách đã hôn mê ở trên lưng ngựa từ trước, may mắn có mấy thị vệ từng gặp Cách Cách đi qua thấy được, cho nên liền phái người đưa Cách Cách về."
Mày Đại Ngọc Nhi càng nhăn chặt, lấy tay đặt lên trán của Hải Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngoc-nhi-trong-sinh/754097/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.