Đêm đó, Tiểu Ngọc Nhi không có đi tìm Đại Ngọc Nhi, nhưng ở một mình thật sự là không ngủ được, cho nên ngồi ở trong sân lẳng lặng mà ngẩn người.
Cao Oa lại lấy một kiện áo khoác lông chồn phủ lên người Tiểu Ngọc Nhi, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Cách Cách, chúng ta vẫn nên trở về phòng thôi, ở bên ngoài rất lạnh."
Tiểu Ngọc Nhi lúc này mới hoàn hồn, cảm thấy gió lạnh thổi qua hai bên má, rét đến tận xương, nhẹ nhàng gật đầu đứng dậy.
Tiểu Ngọc Nhi vừa định theo Cao Oa trở về phòng, lại nghe thấy bùm một tiếng ở phía sau, kèm theo đó là thanh âm hô đau của nam tử. Tiểu Ngọc Nhi vội vàng xoay người, kinh hô: "Ai?!"
Người nọ tựa hồ cũng chú ý tới Tiểu Ngọc Nhi, âm thầm cười cười, sau đó kéo chân bị thương đi về phía Tiểu Ngọc Nhi. Trong lòng Tiểu Ngọc Nhi nhất thời có linh cảm xấu, vừa vội vàng hướng bên ngoài kêu cứu, vừa lui về trong phòng.
Nhưng mà người nọ lại nhanh hơn Tiểu Ngọc Nhi một bước, trực tiếp bắt được Tiểu Ngọc Nhi, vung tay về phía gáy, Tiểu Ngọc Nhi lập tức liền hôn mê bất tỉnh. Cao Oa muốn tiến lên cứu Tiếu Ngọc Nhi về nhưng cũng bị đánh ngất, hắc y nhân kia liền khiêng Tiểu Ngọc Nhi lên vai, rất nhanh đã biến mất trong đêm tối.
Mà bên kia, Hải Lan Châu ngủ trong phòng cùng Đại Ngọc Nhi, nàng mơ thấy Trác Lâm, đột nhiên giật mình tỉnh lại, lại phát hiện một bóng đen ở trước cửa sổ xẹt qua, trên mặt đất còn rơi xuống một đóa hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngoc-nhi-trong-sinh/754092/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.