Chương trước
Chương sau
Bên kia, sau khi Đa Đạc rời khỏi chỗ của Tiểu Ngọc Nhi, liền xin được cáo lui trước. Hoàng Thái Cực vốn định gọi hắn lại hỏi vài chuyện, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Hoàng Thái Cực không trực tiếp hồi tẩm cung, mà đi thư phòng phê duyệt tấu chương, nhưng hắn càng phê lại càng phiền lòng. Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh say rượu loạn tính đêm qua, việc không chú ý lại thành sai lầm lớn, làm trong lòng hắn tâm phiền ý loạn.
Lúc này, Triết Triết tới thăm, thấy Hoàng Thái Cực cau mày, cho rằng hắn hiện giờ còn vì chiến sự nên phiền lòng, liền dâng lên chén thuốc nàng đặc biệt đun cho hắn.
Tâm phiền ý loạn của Hoàng Thái Cực bây giờ đã giảm đi không ít, dắt tay Triết Triết qua để nàng ngồi trong lòng mình, ôn nhu nói: "Gần đây vì sự tình của Viên Sùng Hoán khiến cho đầu của ta choáng váng, cũng không có thời gian đến quan tâm hai mẹ con nàng, nàng và tiểu Cách Cách có khỏe không?"
Giữa mày Triết Triết có chút u sầu: "Cám ơn Đại Hãn quan tâm, tiểu Cách Cách sinh không đủ tháng, thân mình còn chưa được trị tốt, cho nên thần thiếp nhất thời không thể hầu hạ Đại Hãn."
Nghe vậy, Hoàng Thái Cực nhíu nhíu mày.
Triết Triết không chú ý, chỉ do dự một chút, rồi từ từ nói: "Cho nên thần thiếp suy nghĩ, phúc tấn trong cung diện mạo tuy rằng coi được, nhưng người hiểu chuyện biết quan tâm chiếu cố thì vẫn còn thiếu."
Nghe đến đây, Hoàng Thái Cực cũng hiểu được ám chỉ của Triết Triết, cúi đầu, cho thấy hắn đối với cái đề tài này không có hứng thú.
Triết Triết cùng hắn làm vợ chồng nhiều năm, tất nhiên biết rõ hắn hiện tại đang suy nghĩ cái gì, nhưng vẫn là tiếp tục nói: "Cho nên, thần thiếp nghĩ muốn vì Đại Hãn xem xét, tìm một người tài mạo song toàn, vào cung hầu hạ Đại Hãn, không biết ý Đại Hãn như thế nào?"
Hoàng Thái Cực trực tiếp tránh vấn đề này, "Nàng chính là một người tài mạo song toàn."
Triết Triết thẹn thùng cười.
Hoàng Thái Cực tiếp tục nói: "Nếu nữ nhân khắp thiên hạ đều giống như nàng, ta nhất định đều sẽ thích."
Triết Triết nghe vậy càng thêm cao hứng, "Đại Hãn thật biết đùa, làm cho thần thiếp vui vẻ."
Hoàng Thái Cực cũng cười, sau đó vùi đầu uống chén thuốc Triết Triết chuẩn bị cho hắn.
Triết Triết ở bên cạnh cảm thấy vui vẻ, nhưng nghĩ đến cuộc nói chuyện hôm qua với Trại Tang cùng thái độ của Đại Ngọc Nhi, có chút phiền muộn nhưng vẫn tiếp tục nói: "Không dối gạt Đại Hãn, thần thiếp đã vì Đại Hãn xem xét, là một nữ tử rất thân cận với thiếp."
Hoàng Thái Cực tâm vừa động, nhưng không thể hiện ra mặt, "Theo như lời nàng thì nữ tử này cũng đến từ Khoa Nhĩ Thấm?"
Triết Triết gật đầu, "Đúng vậy."
"Ai a?"
"Ngọc Nhi."
"Cái gì Ngọc Nhi?" Hoàng Thái Cực truy vấn.
Triết Triết có chút không hiểu nhìn hắn, "Chính là cháu ruột của thần thiếp, Đại Ngọc Nhi."
"A, là nàng a." Hoàng Thái Cực cười, nhưng trong lòng có chút ảo não.
Nhìn phản ứng của hắn, Triết Triết sửng sốt, "Hay là trong lòng Đại Hãn đã có người muốn tuyển?" Cái gì Ngọc Nhi? Chẳng lẽ là...
"A, không có." Hoàng Thái Cực lắc đầu: "Nàng nói chính là Ngọc Nhi sao? Ta lớn hơn nàng nhiều như vậy, chẳng lẽ nàng không ngại sao?"
Nghe vậy, Triết Triết cười nói: "Ngọc Nhi nàng vẫn luôn ngưỡng mộ Đại Hãn, nào có không muốn."
Nhưng Hoàng Thái Cực đã không muốn nghĩ tiếp tới cái đề tài này nữa nên dừng lại, quay đầu qua cười nói: "Ngọc Nhi chính là một tiểu nha đầu thích khóc thích nháo, muốn nàng lập gia đình còn quá sớm, chuyện này cũng đừng nói nữa a."
Triết Triết tuy rằng đầy bụng nghi ngờ, nhưng vẫn rất thức thời mà ngậm miệng lại: "Dạ."
.........
Qua mấy ngày, Tiểu Ngọc Nhi đã 'lành bệnh', Triết Triết liền mời nàng đi hoa viên ngồi một chút.
Ngây ngốc ở trong phòng lâu như vậy Tiểu Ngọc Nhi tất nhiên rất vui vẻ đáp ứng, khi nàng đến, Đại Ngọc Nhi và Hải Lan Châu đã đến từ sớm.
Thấy Tiểu Ngọc Nhi đến gần, Đại Ngọc Nhi liền trêu ghẹo nói: "Mỗi lần cô cô mời chúng ta đi hoa viên, Tiểu Ngọc Nhi đều là người đến cuối cùng, cô cô, người phải phạt nàng đó."
"Con a." Triết Triết oán trách mà nhìn Đại Ngọc Nhi một cái, "Đều đã lớn như vậy rồi, tính tình sao còn trẻ con đi so đo những thứ này."
"Cô cô nói đúng a!" Tiểu Ngọc Nhi ở một bên phụ họa, sau đó cũng ngồi vào chỗ, "Muội dầu gì cũng là người bệnh nặng mới khỏi, sao Ngọc tỷ tỷ phải nhéo bím tóc muội không tha a."
Lúc Tiểu Ngọc Nhi nói bệnh nặng mới khỏi, không có chút nào chột dạ, Cao Oa ở sau người âm thầm giơ ngón tay cái.
"Ai nha, tỷ cũng chỉ là nói giỡn thôi." Đại Ngọc Nhi vội giải thích.
Triết Triết và Tiểu Ngọc Nhi thấy bộ dáng nàng có chút lo lắng, đều cười mà không nói. Triết Triết còn tự mình châm một ly trà cho Tiểu Ngọc Nhi, Tiểu Ngọc Nhi có chút sợ hãi tiếp nhận.
Triết Triết thấy khí sắc Tiểu Ngọc Nhi rõ ràng tốt hơn nhiều, vừa lòng gật gật đầu: "Khí sắc quả nhiên tốt hơn nhiều, còn mượt mà không ít đâu."
Lời nói này khiến gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ngọc Nhi đỏ lên, mỗi ngày Đa Đạc đều sẽ mang đồ ăn ngon đến, có thể không mượt mà sao?
Đại Ngọc Nhi ở một bên cũng cười nói: "Cũng không đúng a, hơn nữa trong lúc Tiểu Ngọc Nhi sinh bệnh, còn có không ít người tặng nàng thật nhiều thứ tốt đâu a, muốn gầy đi cũng khó."
"Phải không?" Triết Triết nhẹ nhấp một ngụm chè xanh, giả bộ như lơ đãng hỏi: "Vậy có ai tặng a?"
Đại Ngọc Nhi nghĩ nghĩ, chi tiết đáp: "Có cô cô ngài, Ngạch Kỳ Cát, con, Đa Nhĩ Cổn cũng tặng chút, còn có Đa Đạc, đúng rồi còn có Đại Hãn nữa!"
Đến khi nghe được Đa Đạc, Triết Triết liền có chút kinh ngạc, sau khi nghe được có Hoàng Thái Cực, Triết Triết nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, nhưng rất nhanh che dấu đi, sau đó chuyển đến hỏi Tiểu Ngọc Nhi: "Phải không? Đại Hãn tặng con những thứ tốt gì a?"
Tiểu Ngọc Nhi như không có chú ý tới biểu tình vừa mới biến hóa của Triết Triết, cười nói: "Chỉ là chút thuốc bổ, bất quá, Tiểu Ngọc Nhi càng thích đồ cô cô chuẩn bị hơn."
"Đại Hãn đưa đồ đến cho con, con còn ngại." Triết Triết ra vẻ giận dữ điểm điểm mũi Tiểu Ngọc Nhi.
Tiểu Ngọc Nhi không thèm để ý chút nào mà cười nói: "Đại Hãn tặng đồ, cũng chỉ vì người niệm mặt mũi cô cô, nếu không Đại Hãn làm sao để ý đến tiểu nha đầu như con đây được."
Mọi người nhất thời đều nở nụ cười.
Lúc này, một cung nữ vội vàng tìm đến Triết Triết: "Phúc tấn!"
"Làm sao vậy?" Triết Triết dừng lại tiếng cười, bất mãn nhìn tiểu cung nữ đang khẩn cấp muốn chết.
"Hồi đại phúc tấn, nghe nói thập tứ gia không biết như thế nào lại chọc giận Minh Sử, Đại Hãn nổi giận, hiện giờ đang ở Thanh Ninh cung chờ ngài trở về."
"Cái gì?" Triết Triết lập tức liền đứng lên, cũng không còn là dáng vẻ của đại phúc tấn, nhờ A Dâng Nhật nâng lên rồi vội vàng chạy về Thanh Ninh cung.
Bị tin tức đột ngột này dọa đến, Tiểu Ngọc Nhi và Đại Ngọc Nhi hai mặt nhìn nhau.
Cuối cùng Đại Ngọc Nhi và Tiểu Ngọc Nhi cũng tính toán lén đi theo qua Thanh Ninh cung, đi thăm hỏi việc này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Mới vừa lén lút đứng ở ngoài cửa Thanh Ninh cung, liền truyền đến tiếng tức giận của Hoàng Thái Cực, dọa hai người giật mình.
Triết Triết ở một bên vội vàng ôn nhu trấn an cảm xúc Hoàng Thái Cực.
Nhưng cuối cùng sắc mặt Hoàng Thái Cực vẫn là mịt mờ, nói nhất định phải tạm thời nghị hòa cùng đại minh, cho dù là muốn mệnh của Đa Nhĩ Cổn đến đền cũng sẽ không tiếc.
Đại Ngọc Nhi và Tiểu Ngọc Nhi nghe thấy tin tức đều sợ ngây người.
Trở lại chỗ của mình, Tiểu Ngọc Nhi gấp đến độ đi vòng quanh phòng. Tuy nói, kiếp này Tiểu Ngọc Nhi và Đa Nhĩ Cổn không có giao tình gì lớn, nhưng dù sao người này cũng là Đa Nhĩ Cổn a, Tiểu Ngọc Nhi không muốn 'Đa Nhĩ Cổn' cứ như vậy mà chết đi, cho dù chỉ là một người cùng tên cũng không thể.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tiểu Ngọc Nhi cũng không nghĩ ra biện pháp gì, nàng vốn là người không quá thông minh, hiện giờ nháo thành như vậy, đầu óc càng không nghĩ được gì.
Thấy Tiểu Ngọc Nhi lo lắng như thế, Cao Oa ở một bên khuyên giải an ủi nói: "Cách Cách, ngài ngồi xuống đây trước đi, ngài cứ gấp như vậy cũng không có biện pháp a."
Tiểu Ngọc Nhi không thèm để ý đến, đầu óc vẫn cứ mòng mòng xoay tròn, nhưng vẫn không nghĩ ra được biện pháp gì tốt.
Nhưng đến ngày thứ hai, liền truyền tới tin tức Minh Sử đồng ý nghị hòa, Hoàng Thái Cực ở trước mặt khen Đại Ngọc Nhi, trên mặt rồng còn rất hưng phấn.
Tiểu Ngọc Nhi là từ Ngô Khắc Thiện nghe được tin tức này, tâm đang treo rốt cuộc cũng hạ xuống.
Bất quá, tuy yên tâm hơn nhiều nhưng Tiểu Ngọc Nhi vẫn kỳ quái nhìn Ngô Khắc Thiện, "Biểu ca, cho dù ca có nhìn thấy tiểu đường muội đáng yêu của ca, ca cũng không cần phải cao hứng đến mức độ này đâu?"
Ngô Khắc Thiện là theo sự phân phó của Tái Kỳ Nhã, đến đưa lễ vật cho Triết Triết, thuận tiện đến xem tiểu Cách Cách, sau khi đến thăm tiểu Cách Cách, hắn liền đến xem Tiểu Ngọc Nhi, trên mặt vẫn luôn mang theo hàm xúc tươi cười không rõ, khiến Tiểu Ngọc Nhi không hiểu tại sao.
"Nha đầu ngốc!" Ngô Khắc Thiện cười vỗ vỗ đầu Tiểu Ngọc Nhi, "Muội rất nhanh sẽ hiểu được."
Tiểu Ngọc Nhi không hiểu nghiêng đầu qua một bên, có chuyện gì không thể trực tiếp nói cho nàng biết, còn phải thừa nước đục thả câu như thế?
Qua tiếp vài ngày, Tiểu Ngọc Nhi liền hiểu được lời Ngô Khắc Thiện nói là có ý gì, Đại Hãn quyết định muốn nạp chất nữ của đại phúc tấn, Mông Cổ Khoa Nhĩ Thấm Đại Ngọc Nhi Cách Cách làm trắc phúc tấn, trong khoảng thời gian này mọi người trong cung đều vội vàng chuẩn bị cho đại hôn.
Nghe được tin tức này, lần thứ hai Tiểu Ngọc Nhi sợ ngây người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.