“Trình nha đầu,ngươi cũng tớiđây góp vui sao?” Mặt cương thi bay tới chụp lấy tay tôi,cười ha ha nói: “Ngươi ở đây thật đúng lúc, có thể xem ta cắt lông conchó râu dài.” Nói rồi xoay người trong chớp mắt, xoẹt 1 tiếng, cái kéolớn chĩa tới bộ râu của Phàn Nhất Ông mà cắt.
Bọn người DươngQuá, Hoắc Đô có vẻ rất bất ngờ vì mặt cương thi chẳng những quen biếttôi, mà còn có vẻ rất thân thiết, nhưng bọn họ làm sao biết được mặtcương thi vốn không phải là Tiêu Tương Tử, mà là lão ngoan đồng đeo mặtnạ da người giả trang.
Phàn Nhất Ông bị lão ngoan đồng tấn côngbất ngờ cũng không hoảng, vội chống cây trượng, tung người lộn 1 vònglên cao hơn 1 trượng. Lão ngoan đồng tấn công cực nhanh, Phàn Nhất Ôngné tránh cũng thần tốc, 1 cắt 1 né, đúng là hai cao thủ võ công thượngthừa. Bởi lẽ đám xanh lá cây trong sảnh còn bận quan tâm đến trận đấu,nên tôi mới được bình yên.
Phàn Nhất Ông bị lão ngoan đồng cắtmất 3 sợi râu, lão thổi 1 hơi, ba sợi râu bay về phía bàn, “choang” 1tiếng, ly trà trên bàn vở tan. Lão ngoan đồng cười ha ha, nhảy đến chỗtôi, đánh kéo tanh tách, nói: “Trình nha đầu, ngươi có thấy cây kéo cắtlông chó của ta có lợi hại không?”
Tôi bị lão hỏi, chỉ có thểcười gượng, đáp: “Lợi hại.” Bởi Hoắc Đô lúc này như đang muốn đục lỗ lên người tôi, nếu không phải lão khỉ gì Kim Luân kìm lại, chắc hắn đã xông đến ăn sống tôi luôn rồi, mà điều đáng sợ hơn là ánh mắt hắn nhìn tôirất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-than-dieu/2245089/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.