Vu Nhân Hào khoa trường kiếm khoanh thành đường vòng tròn rồi đột nhiên đâm tới. ánh kiếm lóe ra nhiều điểm.Mũi kiếm đâm vào bảy tám chỗ.Lâm Chấn Nam không biết đối phương đâm vào chỗ nào, nên không dám vung kiếm lên gạt mà chỉ lùi lại một bước.Vu Nhân Hào thu kiếm về toan đâm nữa.Không ngờ Lâm Chấn Nam ra chiêu rất mau lẹ. Ông nhân một giây đối phương còn trù trừ để tấn công.Một bên là tay lão luyện ghê gớm, một đằng chiêu kiếm rất tinh kỳ.Hai người chợt tiến chợt lui, qua lại hơn hai chục chiêu mà vẫn chưa phân thắng bại.Bên kia Vương phu nhân cùng gã Phương Nhân Trí động thủ.Bà mấy lần gặp nguy hiểm. Thanh kim đao bị cây nhuyễn tiên quấn lấy.Mới đánh có vài chiêu mà hai lần suýt nữa bà bị rớt mất binh khí haiLâm Bình Chi thấy mẫu thân đuối thế quá rồi, chàng vội vào phạn điếm chụp lấy chiếc ghế dài đẩy mạnh về phía Phương Nhân Trí.Phương Nhân Trí cười nói:- Lâm thiếu tiêu đầu mà cũng đánh kiểu vô lại đó ư?Gã cầm cây nhuyễn tiên vung lên rồi quất xuống đánh chát một tiếng.Lâm Bình Chi bị một roi đánh trúng lưng khá nặng đau thấu xương, cơ hồ không đứng vững.Nhưng chàng biết nếu mình mà ngã ra là cả hai mẹ con tất bị uổng mạng.Chàng nghiến răng chịu đau lại giơ ghế lên nhằm đập xuống đầu Phương Nhân Trí.Phương Nhân Trí né người đi tránh khỏi.Lâm Bình Chi giận như điên lại nhảy xổ vào.Ðột nhiên chân chàng lảo đảo, không hiểu đã bị quấn vào cái gì. Lập tức chàng ngã lăn ra.Bỗng nghe có tiếng người quát:- Nằm xuống.Một chân đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/195663/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.