Lâm Chấn Nam trong lòng rất là phiền não, thấy Trần Thất rắc rối hoài, ông tức mình đẩy gã một cái khá mạnh, hất lùi lại mấy bước đánh "binh" một tiếng, gã ngồi phệt xuống đất. Lâm Bình Chi quát lên:- Ngươi đừng nói nhăng nữa để gia gia ta khỏi nổi nóng.Lâm Chấn Nam hai tay chắp để sau lưng, bước lui rồi lại bước tới trong nhà hoa sảnh, lẩm bẩm một mình:- Hai cái đá hậu này nếu đúng là "Bách biến ảo thoái", thì e rằng... dù không phải là con cháu Dư quán chủ cũng là người có liên quan đến phái Thanh Thành.Ông gật đầu mấy cái tỏ ra đã có chủ rồi cất tiếng- Mời Thôi tiêu sư và Lý tiêu sư .Thôi, Lý là hai vị tiêu sư trước nay làm việc rất ổn thỏa, lại là những tay lão thành, chắc chắn nên được lòng tin cậy của Lâm Chấn Nam .Hai người thấy Trịnh tiêu đầu chết một cách đột ngột, Sử tiêu đầu lại mất tích, thì biết ngay có chuyện rồi, liền đến chầu chực ngoài sảnh đường. Vừa nghe tiếng Lâm Chấn Nam gọi, hai người liền chạy vào.Thôi tiêu đầu nói ngay:- Tổng tiêu đầu! Sử tiêu đầu không có lời cáo biệt, bỏ đi một cách đột ngột thì e rằng trong vụ này có điều ngoắt nghéo. Thuộc hạ đã đến phòng y tra xét thì thấy còn nguyên, y không đem theo một vật gì đi hết, dưới gối còn hai mươi mấy lạng bạc nữa, mới thật là kỳ. Không phải sau khi có việc xảy ra, thuộc hạ mới nói là mình đã tiên liệu rồi. Ngày thường cứ thấy y lén lén lút lút, thuộc hạ đã ngấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/195658/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.