Chàng vừa nói tới câu "Lệnh Hồ Xung đã đến đây" thì mười mấy hán tử đui mù lập tức la ó om sòm. Chúng chống trường kiếm muốn nhảy xổ tới, miệng lớn tiếng thóa mạ:- Tên tiểu tặc Lệnh Hồ Xung! Ngươi làm cho ta phải đau khổ thế này. Bữa nay ta quyết liều mạng với ngươi.Lệnh Hồ Xung liền tỉnh ngộ tự nhủ:- Ðêm trước ta bị tập kích ở trong một tòa miếu bỏ hoang gần núi Hoa Sơn. Khi đó ta mới học được môn Ðộc Cô cửu kiếm mà gặp phải thế bí phải đem ra đâm mù mắt khá nhiều địch thủ. Bọn người tập kích đó dĩ nhiên là do phái Tung Sơn điều động. Không ngờ bữa nay ta lại gặp chúng ở đây.Chàng ngó địa thế hiểm trở thì nghĩ ngay đến nến chúng quyết liều mạng thì chỉ một tên trong bọn ôm lấy mình cũng đủ đẩy nhau xuống hang sâu muôn trượng. Chàng lại thấy bọn đệ tử Tung Sơn hý hửng toét miệng ra mà cười tỏ ý lấy làm sung sướng nếu chàng gặp thảm họa.Chàng liền cất tiếng hỏi:- Này các bạn thông manh! Phải chăng các bạn là đệ tử phái Tung Sơn?Mấy tên đệ tử phái Tung Sơn đáp:- Bọn họ không phải là người tệ phái, chẳng hiểu vì sao lại gây nên thâm cừu đại hận với Lệnh Hồ chưởng môn? Bữa nay là ngày suy tôn chức chưởng môn cho Ngũ Nhạc phái, nếu Lệnh Hồ chưởng môn bị mấy ông bạn thông manh đẩy xuống hang sâu mà chết thì thật không tốt đẹp chút nào.Lệnh Hồ Xung cười đáp:- Ðúng thế! Nhờ các hạ bảo họ tránh đường cho!Hán tử kia cười nói:- Vụ này phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366561/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.