Lệnh Hồ Xung và Nhậm Ngã Hành cùng vung kiếm nhằm chém lẹ vào lưng Ðông Phương Bất Bại.Hướng Vân Thiên cầm roi nhằm quất vào đầu Dương Liên Ðình đánh véo một tiếng.Ðông Phương Bất Bại chẳng kể gì đến sự sống chết của hắn, vội xoay cây kim thêu nhằm đâm vào trước ngực Hướng Vân Thiên.Bỗng Hướng Vân Thiên cảm thấy toàn thân nhức nhối. Cây nhuyễn tiên tuột khỏi tay rớt xuống đất.Cùng lúc đó hai thanh kiếm của Lệnh Hồ Xung và Nhậm Ngã Hành đâm sột vào lưng Ðông Phương Bất Bại.Ðông Phương Bất Bại run bần bật té lăn vào người Dương Liên Ðình.Nhậm Ngã Hành cả mừng rút kiếm ra, chỉ mũi kiếm vào sau gáy hắn quát lên:- Ðông Phương Bất Bại! Té ra ngươi cũng có ngày hôm nay lọt vào tay ta.Doanh Doanh chưa hết sợ hãi, hai chân bủn rủn không đứng vững chỉ chực té nhào.Lệnh Hồ Xung vội chạy đến đỡ nàng thì thấy máu tươi ở má bên trái nàng đang chảy xuống.Nàng dịu dàng nói:- Xung ca cũng bị thương nhiều rồi.Nàng đưa tay áo lên lau mặt cho Lệnh Hồ Xung. Bỗng thấy tay áo nàng dính máu, chàng biết mặt mình cũng bị mũi kim đâm trúng nhiều chỗ. Chàng lại thấy hai vết thương trên lưng Ðông Phương Bất Bại máu tươi vọt lên như suối, hiển nhiên hắn bị tử thương.Ðông Phương Bất Bại miệng không ngớt la gọi:- Liên đệ! Liên đệ! Bọn ác ôn hành hạ Liên đệ thật là tàn nhẫn.Dương Liên Ðình tức giận hỏi:- Giáo chủ vẫn tự khen bản lãnh tuyệt luân mà sao không giết được mấy tên gian tặc này?Ðông Phương Bất Bại ấp úng đáp:- Ta... ta đã dùng hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366557/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.