Lệnh Hồ Xung vận nội lực lớn tiếng:- Toàn thể anh em hãy hô theo tại hạ! Một hai ba. A ha! Chúng ta xuống núi rồi đây!Mấy ngàn người đồng thanh hô theo:- A ha! Chúng ta xuống núi rồi đây!Lệnh Hồ Xung lại hô:- Các vị ở lại trên núi mà thưởng tuyết!Quần hào hô theo:- Các vị ở lại trên núi mà thưởng tuyết!Lệnh Hồ Xung lại hô:- Non xanh trơ đó, nước biếc vẫn đây, còn ngày tái hội!Quần hào hô theo:- Non xanh trơ đó, nước biếc vẫn đây, còn ngày tái hội!Lệnh Hồ Xung cười nói:- Chúng ta đi thôi!Bỗng có người lớn tiếng la:- Chúng bay là đồ chó chết, là quân đê hèn! Tổ mẹ chúng bay! Phải đào mồ, cuốc mả ông tổ thập bát đại chúng bay lên mới hả giận.Tiếp theo mấy ngàn người đều cất tiếng thóa mạ:- Chúng bay là phường chó chết, là quân đê hèn! Phải đào mồ, cuốc mả ông tổ thập bát đại nhà chúng bay lên mới hả giận.Những câu chửi bới tục tằn hạ lưu do miệng mấy ngàn người réo lên làm vang động cả một vùng sơn cốc cổ kim chưa từng có, khiến người nghe phải kinh hãi.Lệnh Hồ Xung lớn tiếng la:- Chúng ta đi thôi! La ó làm chi cho mệt!Nhưng quần hào đang cao hứng vẫn tiếp tục ngoác miệng ra mà thét lên một lúc nữa. Sau họ thấy trên lưng chừng sườn núi không động tĩnh gì mới thôi.Trời sáng rõ, mưa tuyết càng lớn, mọi người tản mát đi dần dần.Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:- Hiện giờ công việc trọng đại thứ nhất là phải tìm xem Doanh Doanh ở đâu, thứ hai là điều tra cái chết của hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366537/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.