Ðào cốc lục tiên nghe Lệnh Hồ Xung và Lão Ðầu Tử trầm trồ khen ngợi bọn họ dong nhan tuấn mỹ thì trong lòng khoan khoái không bút nào tả xiết.Quần hào cũng reo lên như sấm dậy.Người thì bảo:- Há phải chỉ tuấn mỹ mà thôi, lại còn có vẻ phong lưu đường bệ nữa.Kẻ thì nói:- Thật là những mưu vật cổ kim không bao giờ có.Người thì tán tụng:- Phan An thấy Ðào cốc lục tiên cũng phải chạy xa, còn Tống Ngọc đành phục sát đất.Kẻ thì tâng bốc:- Trong võ lâm có sáu chàng trai đẹp từ thứ nhất đến thứ sáu là sáu vị này đây. Lệnh Hồ công tử chỉ có thế tạm vào hàng thứ bảy.Bọn Ðào cốc lục tiên không biết mọi người chế diễu họ, chúng tưởng người ta chân tâm tán dương mình cứ há hốc miệng ra mà cười không sao ngậm lại được nữa.Ðào Chi Tiên nói:- Ngày trước bọn tại hạ thường nghe tiên mẫu bảo sáu anh em tại hạ là hạng "Xú bát quái". Té ra người nói không đúng.Có người cười nói:- Dĩ nhiên là không đúng. Các vị chỉ có sáu người thì làm sai lại là "Xú bát quái" được?Một người khẽ nói:- Còn thêm gia gia y...Gã chưa dứt lời thì bị người khác bịt miệng lại.Lão Ðầu Tử lớn tiếng nói:- Chúng ta còn gặp vận hên. Lệnh Hồ Xung công tử định đơn thương độc mã sấn vào chùa Thiếu Lâm để cứu Thánh cô ra. Công tử đang đi đường thì gặp bọn lão phu và nghe nói quần hùng ở cả đây nên đến cùng các vị thương nghị. Lão phu xin nói rõ: về tướng mạo tuấn mỹ dĩ nhiên Ðào cốc lục tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366530/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.