Trên tường cổng có hai chữ đại tự "Cầm tâm" bằng đá thủy tinh mầu lam. Nét bút rất già dặn cứng cáp. Ðúng là thủ bút của Ngốc Bút Ông.Vào qua cổng là một con đường hoa thanh u tịch mịch, hai bên trúc rậm xanh om. Ðường hoa trải đá trứng ngỗng đã phủ đầy rêu xanh. Hiển nhiên ngày thường rất ít người qua lại.Ði hết con đường này thì đến trước ba gian thạch thất. Trước sau thạch thất đều trồng một rặng tùng bảy tám cây cao ngất. Bóng cây tỏa ra bốn mặt âm u.Hắc Bạch Tử đẩy cửa nhẹ nhàng, khẽ bảo Lệnh Hồ Xung:- Mời Phong huynh đệ vào đi!Lệnh Hồ Xung vừa bước chân qua cửa đã ngửi mùi đàn hương ngào ngạt.Hắc Bạch Tử lên tiếng:- Thưa đại ca! Phong huynh đệ ở phái Hoa Sơn đã tới.Một lão già từ trong nội thất đi ra chắp tay nói:- Phong huynh đệ giá lâm tệ trang, lão phu không ra xa đón tiếp được. Xin Phong huynh đệ tha thứ cho.Lệnh Hồ Xung thấy lão này vào trạc sáu, bảy chục tuổi, gầy như que củi. Da mặt đều lõm cả vào, trông chẳng khác chiếc đầu lâu. Song cặp mắt loang loáng tỏ ra tinh thần quắc thước. Chàng khom lưng thi lễ đáp:- Vãn bối đường đột đến đây thật là mạo muội. Mong tiền bối tha tội cho.Lão già nói:- Phong huynh dậy quá lời!Hắc Bạch Tử nói:- Ðại ca tại hạ đạo hiệu là Hoàng Chung Công, chắc Phong huynh cũng nghe tiếng rồi.Lệnh Hồ Xung đáp:- Vãn bối ngưỡng mộ đại danh bốn vị trang chúa từ lâu. Bữa nay được bái kiến tôn nhan thật là vạn hạnh.Lòng chàng rất đỗi băn khoăn, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366497/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.