Lệnh Hồ Xung trong lúc nằm mơ thấy mình đang cùng Nhạc Linh San luyện kiếm trong làn thác nước. Ðột nhiên thêm người nữa đến. Người này là Lâm Bình Chi. Tiếp theo chàng cùng Lâm Bình Chi đấu kiếm trong thác nước, nhưng hai cánh tay chàng đã kiệt lực. Chàng liều mạng muốn sử dụng "Ðộc cô cửu kiếm" của Phong Thanh Dương truyền thụ cho, nhưng chàng chẳng nhớ ra được chiêu nào.Bỗng thấy Lâm Bình Chi phóng kiếm ra liên tiếp vào ngực, vào bụng, vào đầu, vào vai chàng. Nhạc LinhSan đứng bên cứ nhìn mà cười ha hả. Chàng vừa kinh hãi vừa tức giận lớn tiếng la:- Tiểu sư muội! Tiểu sư muội!...Chàng kêu luôn mấy tiếng rồi giật mình tỉnh dậy. Bỗng nhiên một thanh âm ôn nhu lọt vào tai:- Ngươi mơ thấy tiểu sư muội rồi ư? Y đối với ngươi thế nào?Lệnh Hồ Xung chưa hết kinh hãi. Chàng đáp:- Có kẻ muốn giết tại hạ mà tiểu sư muội không nhìn gì đến.Doanh Doanh thở dài nói:- Trán ngươi ướt đẫm mồ hôi rồi.Lệnh Hồ Xung đưa tay áo lên lau. Bỗng một cơn gió lạnh thổi tới khiến chàng run lên. Chàng nhìn tinh tú đầy trời. Lúc này vào khoảng nửa đêm. Té ra giấc ngủ của chàng đã khá lâu.Lệnh Hồ Xung tỉnh táo lại, tâm thần thản nhiên, bật tiếng cười ha hả. Chàng toan nói thì đột nhiên bàn tay của Doanh Doanh bưng lấy miệng chàng. Nàng khẽ nói:- Có người đến đó!Lệnh Hồ Xung lập tức ngậm miệng, nhưng chẳng nghe thấy tiếng động chi hết. Hồi lâu mới nghe thấy tiếng bước chân từ đằng xa vọng lại. Sau một lúc nữa, có tiếng người nói:- Chỗ này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366485/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.