Lão họ Ðàm nghĩ bụng:- Vừa rồi hai tay hảo thủ phái Thiếu Lâm, một bị thương, một bỏ chạy dưới bàn tay một thằng nhỏ phái Hoa Sơn. Nếu ta bắt được gã đến chùa Thiếu Lâm giao cho phương trượng chưởng môn phát lạc thìchẳng những gây được một cảm tình nồng hậu với phái Thiếu Lâm mà oai danh phái Côn Luân cũng nổilên như sóng cồn ở Trung Nguyên.Lão nghĩ vậy liền tiến một bước, mỉm cười hỏi:- Chàng thiếu niên kia! Kiếm pháp tuyệt diệu rồi. Bây giờ ta muốn tỷ đấu quyền chưởng một phen, ngươi tính thế nào?Lệnh Hồ Xung thấy thái độ đã đoán ra chỗ dụng tâm của lão thì nghĩ bụng:- Con người nham hiểm này so với gã họ Dịch phái Thiếu Lâm còn khả ố hơn.Chàng liền đưa kiếm lên nhằm đâm vào vai lão. Không ngờ chiêu kiếm mới đưa ra nửa vời, tay chàng đã kiệt lực, đánh rớt thanh kiếm xuống đất đánh "choang" một tiếng.Lão họ Ðàm thấy Lệnh Hồ Xung rớt kiếm thì mừng rỡ vô cùng, lão vung chưởng đánh tới trước ngực chàng. Chưởng lực cực kỳ trầm trọng.Lệnh Hồ Xung ọe một tiếng miệng hộc máu tươi.Hai người đứng gần nhau. Máu tươi phun vào người lão họ Ðàm.Lão họ Ðàm vội nghiêng mình để né tránh nhưng mặt lão cũng bị máu tươi phun tới và mấy giọt rớt cả vào miệng lão.Lão họ Ðàm thấy mùi máu tanh mà vẫn không để ý chỉ sợ Lệnh Hồ Xung lượm kiếm phản kích.Lão vung chưởng lên muốn phóng ra thì đột nhiên đầu óc choáng váng lập tức ngã lăn ra.Lệnh Hồ Xung thấy giữa lúc mình lâm nguy mà lão té lăn xuống đất rất lấy làm kỳ.Chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366481/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.