Ðào cốc nhị tiên nói chuyện oang oang, Hoàng Hà Lão Tổ và hán tử kia đều nghe rõ mồn một.Lão Ðầu Tử thở dài nói:- Hỡi ôi Lệnh Hồ công tử mà không hồi tỉnh thì Lão Ðầu Tử này chỉ còn đường tự sát.Hán tử kia nói:- Hãy khoan!Ðột nhiên gã cất cao giọng hỏi:- Vị nào ngồi trên cây táo ở phía ngoài tường đó? Phải chăng là Nhạc Bất Quần tiên sinh, chưởng môn phái Hoa Sơn?Nhạc Bất Quần giật mình kinh hãi. Tiên sinh xiêu người đi một cái suýt nữa té xuống, miệng lẩm bẩm:- Té ra hành tung mình bị bại lộ rồi!Bỗng nghe hán tử kia lại hỏi:- Nhạc tiên sinh! Tiên sinh là khách sao không vào chơi nói chuyện?Nhạc Bất Quần bẽn lẽn vô cùng! Tiên sinh nhận thấy mình mà tiến vào tất có điều không hay, nhưng cũng chẳng có thể ngồi bất động trên ngọn cây này.Hán tử lại nói:- Lệnh cao đồ là Lệnh Hồ công tử ngất đi. Mời tiên sinh vào đây coi xem thế nào...Nhạc Bất Quần hắng giọng một tiếng tung mình nhẩy vọt qua một quãng không chừng hơn trượng hạ mình xuống dưới hành lang.Lão Ðầu Tử đã từ trong phòng đi ra, chắp tay nói:- Nhạc tiên sinh! Mời vào trong nhà.Nhạc Bất Quần nói:- Tại hạ lo cho là sự yên nguy của tiểu đồ mà thành lỗ mãng.Lão Ðầu Tử nói:- Vụ này tại hạ thật đáng chết. Hỡi ôi! Nếu mà... nếu mà ...Ðào Chi Tiên lớn tiếng ngắt lời:- Lão bất tất phải quan tâm. Y không chết đâu.Lão Ðầu Tử cả mừng hỏi:- Sao các hạ biết y không chết?Ðào Chi Tiên hỏi lại:- Y còn nhỏ hơn lão, mà ít tuổi hơn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366473/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.