Mọi người thấy cả thẩy bảy nhân vật lật đật chạy tới bến thuyền. Bảy nhân vật này là Ðào cốc ngũ tiên và Nhâm Vô Cương cùng Bình Nhất Chỉ.Ðào cốc ngũ tiên còn ở đằng xa đã nhìn thấy vợ chồng Nhạc Bất Quần liền lớn tiếng reo hò. Năm người vọt tới rồi nhảy xuống thuyền.Nhạc phu nhân rút trường kiếm ra nhằn đâm vào trước ngực Ðào Cán Tiên.Nhạc Bất Quần không để cho bà phóng tới đã giơ trường kiếm lên gạt đánh choang một tiếng.Tiên sinh đè lưỡi kiếm của phu nhân xuống, đoạn đưa tay trái ra nắm lấy thanh trường liếm của bà khẽ bảo:- Không nên lỗ mãng!Tiên sinh đã lượng biết thế địch. Ðào cốc ngũ quái mà đồng thời xô tới thì bên mình có đả thương một hai người, chung qui vẫn không chống nổi.Bỗng thấy đầu thuyền chúi xuống. Ðào cốc lục tiên đã nhảy xuống thuyền đứng đó.Ðào Căn Tiên lớn tiếng gọi:- Lệnh Hồ Xung! Ngươi ẩn chỗ nào? Sao không chường mặt ra đi?Lệnh Hồ Xung tức giận quát hỏi:- Ta sợ gì các ngươi mà phải ẩn lánh?Ðột nhiên con thuyền nghiêng về mé tả. Bọn nữ đệ tử sợ hãi thét lên lanh lảnh.Con thuyền tròng trành nghiêng về mé tả, nước sóng ùa vào. May mắn thuyền chỉ nghiêng đi một cái rồi trả lại lệch sang mé hữu ngay. Tiếp theo lắc lư một hồi rồi yên lại.Ðầu thuyền thêm ra hai người là Sát nhân danh y Bình Nhất Chỉ và sư huynh y là Bạch phát đồng tử Nhâm Vô Cương.Hai lão này thấp lùn nhưng mập thù lù, mỗi người nặng ít ra ngoài hai trăm cân.Con thuyền này khá lớn trọng tải đến mấy vạn cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366467/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.