Nhà sư to béo cười ha hả nói:- Lâm nhi! Ngươi bảo cho gã biết pháp danh gia gia là gì đi!Nghi Lâm mỉm cười nói:- Lệnh Hồ đại ca! Pháp danh gia gia tiểu muội là Bất Giới. Tuy lão nhân gia ở trong cửa phật nhưng bao nhiêu giới luật thanh qui chẳng giữ một thứ gì nên mới lấy pháp danh như vậy, xin đại ca đừng cười. Lão nhân gia ăn mặn, giết người lấy tiền, chẳng từ một thứ gì, mà còn ... còn sinh ra tiểu muội nữa.Nàng nói tới dây không nhịn được bật tiếng cười hích hích.Lệnh Hồ Xung cũng cười ha hả nói:- Hòa thượng như vậy mới khiến cho người ta thích thú!Hắn vừa nói vừa gắng gượng đứng lên nhưng không đủ sức, Nghi Lâm vội đưa tay ra đỡ lấy hắn.Tuy nàng là một vị ni cô xinh đẹp lả lướt nhưng cũng có võ công, đừng nói nâng đỡ mà dù xách cả người hắn lên cũng chẳng khó gì.Lệnh Hồ Xung cười hỏi:- Lão bá ơi! Lão bá làm hết mọi sự sao không cả gan trở về trần tục mà còn mặc áo cà sa làm chi?Bất Giới đáp:- Cái đó ngươi không hiểu được. Chính vì lẽ ta chẳng kiêng kỵ một điều gì nên mới cần làm hòa thượng. Ta cũng như ngươi đem lòng yêu cả ni cô xinh đẹp.Nghi Lâm nói xen vào:- Gia gia lại nói nhăng rồi.Lúc nàng nói câu này mặt đỏ bừng lên, nhưng may ở trong đêm tối người không nhìn rõ.Bất Giới nói:- Bậc đại trượng phu làm việc phải cho quang minh lỗi lạc đã làm ai là làm, ai chê cười cũng mặc, ai trách mắng cũng cóc cần. Bất Giới hòa thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366455/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.