Lệnh Hồ Xung lấy làm kỳ hỏi:- Tại sao các trưởng lão Ma giáo lại chết cả ở đây?Phong Thanh Dương đáp:- Ta giết họ đấy.Bọn trưởng lão Ma giáo đều là những tên võ công tuyệt thế, vậy mà Phong Thanh Dương nói bốn tiếng "ta giết họ đấy" một cách rất hời hợt hững hờ như giết đi mười con kiến con muỗi vậy.Lệnh Hồ Xung kinh hãi hỏi:- Tại ... sao thế? ...Phong Thanh Dương nói:- Chỉ trong vòng một giờ là Ðiền Bá Quang tỉnh lại, ngươi cứ hỏi chuyện đường dài thì còn thời gian đâu mà học võ công?Lệnh Hồ Xung vội đáp:- Ða tạ! Xin thái sư thúc chỉ điểm cho.Phong Thanh Dương thở dài nói:- Những trưởng lão Ma giáo thực ra cũng là những người thông minh tài trí mới phá tan được hết những tuyệt chiêu Ngũ nhạc kiếm phái. Hỡi ơi! Ðáng tiếc phải giết đi thật đáng tiếc!Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:- Vừa rồi lão nhân trách mình lãng phí thời gian mà bây giờ chính lão lại thở ngắn than dài.Tuy trong lòng hắn nghĩ vậy, song ngoài mặt không lộ vẻ chi hết.Phong Thanh Dương lại nói:- Ðáng tiếc là bọn họ không hiểu rõ chiêu số là phần "tĩnh", người phát chiêu mới là phần "động".Chiêu số "tĩnh" phá giải kỳ tuyệt đến đâu mà khi gặp chiêu số "động" liền chịu bó tay thì chỉ còn đường để mặc người ta chu lục. Vậy ngươi phải nghĩ luôn luôn đến chữ "động". Học và sử đều cần hướng đến chiêu số "động" nếu cứ ỳ ra như cục đất không biết biến hóa thì dù có thuộc hàng nghìn hàng vạn chiêu số "tĩnh" mà gặp phải tay cao thủ chân chính là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366444/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.