Mộc Cao Phong vô cùng kinh ngạc, lão lại đưa tay ra rất mau lẹ ấn đỉnh đầu Lâm Bình Chi xuống.Lần này lão sử tuyệt kỹ "Từ phong thiên cân lực".Trong công phu này chứa nội kình cả nhu lẫn cương.Nhưng lão vừa phát huy "Từ phong thiên cân lực" đặt vào đầu Lâm Bình Chi lập tức cảm thấy một luồng hỗn nguyên công đẩy lên.Hai luồng kình lực đụng nhau khiến cho cánh tay lão tê chồn, cả trước ngực cũng ngâm ngẩm đau.Lão lùi lại hai bước cười ha hả nói:- Nhạc huynh! Nhạc huynh len lén đến từ lúc nào? Sao lại núp ở dưới chân tường để đùa giỡn Mộc đà tử?Bỗng phía sau một góc tường có người buông tiếng cười rộ, rồi một vị thư sinh mặc áo bào xanh nhẹ nhàng bước ra, tay phe phẩy cây quạt lông, cười nói:- Ðà huynh! Lâu ngày không được gặp mặt mà nay dáng điệu vẫn như xưa. Thật là đáng mừng.Mộc Cao Phong thấy người này quả nhiên là Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần, chưởng môn phái Hoa Sơn, thì trong lòng rất là úy kỵ. Lúc lão đang ra tay uy hiếp một gã tiểu bối võ công tầm thường mà chạm trán y để y ra tay giải cứu, lão không khỏi bẽ bàng. Song lão là một tay gian hoạt, cười ha hả nói:- Nhạc huynh! Nhạc huynh càng nhiều tuổi lại càng trẻ ra. Ðà tử này muốn bái Nhạc huynh làm thầy để học cái thuật "âm dương thái bổ" của Nhạc huynh.Nhạc Bất Quần hắng giọng một tiếng rồi đáp:- Chà! Ðà huynh càng ngày càng ấm ớ! Cố nhân gặp mặt chẳng hàn huyên tình nghĩa đậm đà, lại toàn nói chuyện lăng nhăng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366417/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.