Ánh nắng thản nhiênchiếu qua ô cửa kính, từng tia nắng vàng lặng lẽ treo trong không khí,bụi khí nhỏ li ti thản nhiên bay bay, thi thoảng lóe lên lên dưới nắng,lấp lóa lấp lóa. Cả căn phòng trắng xóa ngập trong nắng, trông giống như khung cảnh tại chốn thần tiên nào đó. Có tiếng chân nhè nhẹ bước trênsàn gỗ, âm thanh ấy gợi ra cái cảm giác của một tiếp xúc rất mềm, rấtmịn, hòa vào với tiếng thở nhẹ đều đều. Nằm im giữa căn phòng, trên mộttấm đệm trắng muốt và mềm mại, chủ nhân của tiếng thở đều đều kia đangan ổn ngủ, một tiểu hài tử xinh đẹp tựa thiên thần. Làn da trong suốtmỏng manh, trắng mượt hồng hồng, phía trên phủ một lớp lông tơ mỏng manh bàng bạc, vừa như bạch ngọc lại vừa như nhung lụa. Trên gối mềm, từngsợi tóc đen mượt xõa tung, mềm mại như thứ tơ tằm thượng hạng nhất, sáng bóng và bồng bềnh, trượt trên gối mềm theo từng nhịp thở. Hàng lông miđen và dày cũng rập rờn, rập rờn; từng sợi lông mềm mại cong vút cũngnhẹ nhàng rung động. Chợt có thứ gì đó thưa thớt quét qua từng đợt trênlàn da nhạy cảm, xúc cảm mượt mượt ngứa ngứa chọc cho cái mũi nhỏ tinhtế động đậy mấy cái. Hàng mi dày chớp chớp vài lần, rồi mở ra, trong con mắt trong trẻo to tròn phản chiếu một khuôn mặt đẹp đẽ tựa nữ thần, với một ánh nhìn mềm mại ấm áp như làn nước mùa xuân.
”Nương~~...”
Âm thanh hài tử ngọt ngào trong trẻo khe khẽ vang lên, kèm theo một chútngái ngủ cùng làm nũng. Chợt trên khuôn mặt non nớt rũ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngan-lanh-phong/1688/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.