Khóc lóc đi ra ngoài quán cơm, tôi gào to: "Con mẹ nó sao lại phản bội thế chứ? Con mẹ nó sao tôi lại bị đá rồi chứ!".
Tôi gọi điện cho mẹ già:
"Mẹ, con gái mẹ chia tay với người ta rồi".
Mẹ già: "Tại sao".
Tôi: "Anh ta có bệnh về giới tính, hơn nữa nhiều khả năng đã mắc bệnh bại huyết, lại còn già trước tuổi nữa, thần kinh hỗn loạn, quan trọng nhất là, bệnh đó không cách nào chữa khỏi, mặc dù bây giờ nhìn chẳng khác gì người bình thường, thế nhưng bên trong hỏng hết rồi".
Mẹ già: "Chết tiệt, lại xài chiêu này".
Tôi: "Mẹ ơi, con dễ bị phản bội quá".
Mẹ già: "Con nha đầu đáng chết kia, mau về nhà".
Bắt xe về nhà.
Tôi đau lòng tới mức không thốt lên một câu.
Mẹ tôi đã móc hết ruột gan ra để dùng thành ngữ danh ngôn an ủi tôi. Ví dụ như:
"Không trải qua mưa gió thì sao thấy được cầu vồng?".
"Chính mình chia tay, kệ người ta kết hôn đi".
"Đàn ông mà đáng tin thì lợn sề biết leo cây".
Tôi không nhịn được liền xà vào lòng mẹ, khóc lóc ầm ĩ.
Mẹ già xoa đầu tôi rồi hối hận nói: "Haizz, đều tại mẹ, không có việc gì làm sao lại sinh ra con xinh đẹp thế này để làm gì chứ? Haizz".
Tôi nôn trước cái đã!
Đột nhiên tôi nói với mẹ: "Mẹ, con xử cả hai người đó rồi".
Mẹ tôi dừng tay lại và hỏi: "Nghiêm trọng không?".
Tôi: "Cũng khá nghiêm trọng, con đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nam-tieu-nam/2046572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.