Giang Úc Nam không có ý kiến.
Ánh mắt Giang Dạ xẹt qua cục cảnh sát phía sau Giang Úc Nam, sau đó có chút tùy ý mà cười một tiếng: "Nếu em thật sự đem cố ấy lên giường, nói không chừng mẹ sẽ tống em vào trại giam mất."
"Cố lên." Giang Úc Nam vỗ vỗ vai anh cổ vũ, sau đó bắt xe taxi đi lên, "Đêm nay không trở về nhà?"
Giang Dạ: "Ừ."
"Lần sau em lại tiến vào cục cảnh sát, anh đây trực tiếp để ba lại đây vớt em."
Giang Dạ mặc kệ anh ta, thấy anh ngồi ổn, giơ tay, đem cửa xe Giang Úc Nam đóng lại.
Bên tai lúc này rốt cuộc cũng được yên tĩnh, Giang Dạ có chút đau đầu mà đè đè huyệt Thái Dương, ở bên ngoài hít thở, sau đó mới mở cửa lên xe.
Lúc Giang Dạ đi lên, Phó Tinh Thần đang xem di động.
Trong xe không bật đèn, chỉ có đèn đường yếu ớt mà chiếu vào, cả người cô ẩn nấp trong bóng tối, chỉ có khuôn mặt kia, bị ánh sáng màn hình di động chiếu vào, đem khuôn mặt nhỏ chiếu sáng rực, trắng nõn nà.
Giang Dạ đem đèn mở lên, sau đó mở miệng hỏi cô: "Mấy giờ?"
Phó Tinh Thần giương mắt nhìn nhìn thời gian, "Chưa đến 12 giờ rưỡi."
"Còn về nhà sao?"
Phó Tinh Thần nhíu mày tự hỏi một giây, cũng gần một giây, liền đặc biệt khẳng định mà lắc lắc đầu: "Tìm khách sạn ở lại một đêm."
Thời gian này, nếu cô trở về, có khả năng không cẩn thận đánh thức Phó Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nu/3285495/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.