Phó Tinh Thần thiếu chút nữa gật đầu.
Rốt cuộc Giang Dạ làm này hết thảy, thoạt nhìn như chỉ muốn đưa cô lên giường làm ấm chăn.
Cằm cô nhẹ nâng một chút, thiếu chút nữa liền hạ xuống may mắn khống chế được chính mình, sau đó trầm mặc không nói.
Chiếc khăn giấy có chữ ký nằm ở bồn rửa, lẻ loi, chỉ cần một cơn gió nhẹ, là có thể đem nó thổi bay.
Nhưng Phó Tinh Thần không đi lấy, cô nhìn chằm chằm hai chữ “Giang Dạ” vài giây, sau đó thở nhẹ, hạ quyết tâm rất hơn hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Cho dù Mạc Văn Ngữ là người ngoài cuộc, đều nhìn ra manh mối.
Vốn dĩ không khí đang hài hòa, nháy mắt cứng đờ.
Ngoài hành lang thỉnh thoảng truyền đến bước chân người đi qua đi lại, Phó Tinh Thần một bên chờ Giang Dạ cho cô một lời giải thích, một bên lại lo lắng sẽ có người vọt vào.
Hô hấp của cô rất nhẹ, sợ hãi lại khẩn trương, như đang lén lút làm chuyện xấu.
Giang Dạ cười nhạt một tiếng, sau đó nhưng lúc Phó Tinh Thần khẩn trương lại xấu hổ giơ ngón tay lên, ngón cái cùng ngón trỏ nắm cà vạm.
Kịch bản giống đêm qua như đúc.
Đồng tử Phó Tinh Thần co lại, cảm thấy sinh mệnh chính mình đang bị uy hiếp, trước khi động tác tiếp theo của anh tiếp tục nhanh tay mơ miệng: “Không cần cởi!”
Ngữ khí có chút gấp, thanh âm cũng tự giác cao lên vài phần, “Tôi nhớ tới sự kiện hai năm trước.”
Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nu/3285490/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.