*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
13
Lâu rồi Chồng Cũ chưa gặp Tiểu Mĩ Nhân.
Xưa nay anh thường chỉ trông thấy cậu trong những bộ đồ rộng rãi và thoải mái. Quần áo mặc ở nhà rộng thùng thình, đủ màu sặc sỡ, áo thun quần jean diện ra ngoài cũng toàn là những thiết kế trừu tượng, khiến người ta không thể hình dung vóc dáng người mặc.
Cho nên, Tiểu Mĩ Nhân khoác trên mình bộ âu phục vừa vặn của ngày hôm nay mang một vẻ đẹp rất khác trước kia.
Chồng Cũ liếc mắt qua, luyến tiếc nấn ná thêm vài giây đồng hồ.
Bạn nhỏ từng thuộc về anh trong một thời gian ngắn ngủi vội vã cúi đầu. Chồng Cũ chỉ thấp thoáng nhìn thấy cái cổ gầy trắng nõn của cậu.
Anh cụp mắt, dứt khoát rời đi.
Bạn nhỏ lúc nào cũng cưng đến là cưng, chỉ có điều cậu chẳng còn là cục cưng của anh nữa rồi.
Nếu việc hai người chia tay có thể giúp cục cưng bé bỏng tự tin tỏa sáng, vậy thì Chồng Cũ hi vọng mình sẽ là chút hào quang ít ỏi góp vào, cho đối phương thêm phần rực rỡ.
14
Tiểu Mĩ Nhân hơi thắc mắc vì sao đi đến đâu cũng đụng phải sản nghiệp của Chồng Cũ, nhưng nói cho cùng cậu vẫn sợ, không dám hé răng hỏi.
Cậu lặng lẽ đi xuống bãi đỗ xe.
Vốn dĩ Tiểu Mĩ Nhân tới đây bằng xe đạp công cộng, song chẳng rõ vì lẽ gì mà đã đi quanh bãi đỗ ba vòng vẫn không thấy chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-va-chong-cu-cua-cau-ay/211849/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.