Đảo mắt đã đến nghỉ hè, Lạc Thanh Hoài bàn bạc với Hoắc Chu: "Chúng ta xin nghỉ ra ngoài chơi đi."
Hoắc Chu không muốn động đậy: "Trời nóng như vậy, muốn đi đâu chơi?"
"Đương nhiên là đến nơi mát mẻ rồi, chúng ta xuất ngoại đi chơi." Lạc Thanh Hoài lại bắt đầu xài sắc dụ, "Anh không muốn cùng em ra ngoài đi du lịch sao? Ban ngày chúng ta đi ngắm sông ngắm núi ngắm phong cảnh, đến tối tìm một phòng khách sạn cách âm tốt, thử các loại tư thế...."
Hoắc Chu cũng muốn phát điên: "Vì sao em có thể mặt không đổi sắc mà nói mấy loại lời nói này?"
Lạc Thanh Hoài nói: "Đến thời điểm kia thì sẽ đổi sắc."
Hoắc Chu: "..."
Nhưng anh không thể không thừa nhận, đối với lời của Lạc Thanh Hoài nói... anh luôn hết sức ủng hộ.
Vì thế, Hoắc Chu chạy đi tìm cục trưởng Lâm xin nghỉ phép.
Cục trưởng Lâm thở dài: "Nhìn thấy Lạc Thanh Hoài xin nghỉ là biết cậu cũng sẽ tới, quả nhiên... Hai cậu có dám tách ra nghỉ không?"
Hoắc Chu: "Không dám, em xã tôi sẽ tức giận."
Cục trưởng Lâm ký nhanh tên: "... Mau lăn đi."
Hoắc Chu vui vẻ ra mặt: "Cảm ơn sếp."
Tháng tám cũng là thời điểm thời tiết nóng nhất, Hoắc Chu đi theo Lạc Thanh Hoài vừa ra khỏi cửa đã muốn khóc: "Không phải ngày mai mới bay sao? Hiện tại đi đâu?"
"Em muốn đến khu tập thể phía Bắc nhìn xem." Lạc Thanh Hoài nói, "Nghe nói sắp phá hủy."
Trong lòng Hoắc Chu mềm nhũn, cũng không cảm thấy nóng: "Đi thôi."
Khu tập thể náo nhiệt năm đó hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116907/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.