"Bỏ cái này vào rồi sao nữa?" Hoắc Chu đeo tạp dề đứng trong phòng bếp, luống cuống tay chân bỏ chân giò đã được sơ chế vào nồi, sau đó mờ mịt hỏi.
Lạc Thanh Hoài mỉm cười dán vào lưng anh, duỗi tay cầm tay Hoắc Chu, vặn chốt bật bếp: "Đương nhiên là phải bật bếp hầm rồi."
Hoắc Chu "phụt" một tiếng vui vẻ.
Từ trước đến nay, anh chưa từng nấu cơm bao giờ.
Từ nhỏ đến lớn đều là cha mẹ hoặc Lạc Thanh Hoài nấu cơm cho anh, khi bọn họ không ở bên người thì Hoắc Chu liền ăn cơm hộp.
Hiện tại thì không được, dạ dày anh vừa mới trải qua phẫu thuật. Tuy rằng không có trở ngại gì, nhưng dù sao cũng yếu hơn dạ dày người khác một ít, về sau còn phải chăm sóc cẩn thận.
Hơn nữa, cánh tay Lạc Thanh Hoài vẫn còn chưa tốt.
Lại nói tiếp, trước đó thương thế của anh thoạt nhìn rất nghiêm trọng, nằm trên giường không thể động đậy, vẫn luôn là Lạc Thanh Hoài bó một tay chăm sóc anh, đút cơm cho anh. Nhưng cánh tay bị bắn xuyên của Lạc Thanh Hoài kỳ thật còn nghiêm trọng hơn, hiện tại Hoắc Chu đã khá hơn rất nhiều, có thể sinh hoạt giống người bình thường mà thạch cao của Lạc Thanh Hoài vẫn còn chưa bỏ đi.
Kỳ thật dựa theo tình hình của Lạc Thanh Hoài, tốt nhất vẫn là hắn nên tiếp tục đợi ở bệnh viện.
Nhưng hai người ở bệnh viện quá nổi danh, đừng nói tới bác sĩ hộ sĩ, thậm chí có cả những bệnh nhân cùng người nhà nhiệt tình cũng tới thăm bọn họ, tặng đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116902/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.