Tuân gia kinh ngạc: "Cậu thế mà cả quản gia cũng biết?"
Thời điểm Trâu Quận phổ cập mâu thuẫn trong tổ chức Đá Ngầm cho Lạc Thanh Hoài biết thì Tuân gia đã ngất đi, không nghe được, cho nên lão tưởng Lạc Thanh Hoài thông qua con đường khác mà nắm được tin tức.
"Những gì tôi biết nhiều hơn ngài nghĩ nhiều." Lạc Thanh Hoài bí hiểm nói, "Tuân gia, suy xét kĩ càng đi."
Tuân gia nhìn hắn một cái: "Cậu biết quản gia thì như thế nào? Muốn để quản gia đối nghịch với thiếu gia? Không, quản gia là cam tâm tình nguyện rời khỏi, cậu không thuyết phục được ông ta đâu. Hơn nữa quản gia cũng không phải đối thủ của thiếu gia, nếu không thì vì sao người đi là ông ta?"
"Đây chính là chuyện của tôi, nếu tôi đã nói với ngài thì tự nhiên đã nắm chắc phần thắng." Vẻ mặt Lạc Thanh Hoài chắc chắn, "Hiện tại tôi chỉ muốn gặp quản gia, có rất nhiều chuyện, phải gặp qua mới có thể đưa được kết luận. Tôi cho ngài thời gian ba ngày suy xét, ba ngày sau tôi chờ ngài ở rừng Kim Hà, đến hay không tùy ngài."
Nói xong, Lạc Thanh Hoài không để Tuân gia có cơ hội nói thêm, trực tiếp xuống xe rời đi.
Về đến nhà, Hoắc Chu còn đang sốt ruột mà đi quanh ban công.
"Rất xin lỗi, làm anh lo lắng rồi." Lạc Thanh Hoài cả người đều hiền hòa đi nhiều, từ sau lưng ôm lấy anh, "Em nhất định sẽ nhanh chóng rũ hết thảy bụi bặm này."
"Không nóng vội, cứ từ từ." Hoắc Chu thấy hắn liền an tâm hơn nhiều, "Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116878/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.