Hoắc Chu lại nhìn sang bãi đỗ xe bên cạnh, quả nhiên nhìn thấy một chiếc Land Rover quen thuộc.
Anh không đi theo mà xoay người đi vào cửa tiệm bánh kem.
Thu ngân hôm nay là một cô gái xinh xắn, nhìn thấy Hoắc Chu vội vàng chào hỏi: "Anh Hoắc, tối qua anh không ngủ đủ sao? Thoạt nhìn thấy rất mệt mỏi."
Hoắc Chu "Ừ" một tiếng, đi đến kệ chọn món, lại hỏi: "Tiểu Thiên không sao chứ?"
"Không sao, chỉ là đầu choáng váng thôi, em để cậu ấy nghỉ ngơi hai ngày." Cô nàng thu ngân pha cà phê, lại lấy mấy phần điểm tâm Hoắc Chu đã chọn lên: "Anh muốn tìm cậu ấy sao? Để em gọi điện thoại cho cậu ấy."
"Không có việc gì đâu." Hoắc Chu xách đồ ăn cùng cà phê đi, "Để cậu ấy nghỉ ngơi đi."
Trở lại cảnh cục, Hoắc Chu xách đồ ăn đi vào văn phòng đội Phòng chống ma túy: "Mọi người ăn chút gì đó rồi ngủ tiếp."
Một đám người sôi nổi mở mắt ra, lười biếng duỗi eo, nói lời cảm ơn với Hoắc Chu, văn phòng trong nháy mắt náo nhiệt hẳn lên.
Hứa Diệu liếc Hoắc Chu một cái, đi rửa mặt.
Hoắc Chu bưng cà phê của mình, thất thần mà uống.
"Có anh Hoắc đúng là tốt, đồ mời bọn em ăn đều là điểm tâm ngon tuyệt." Thiến Thiến tóc rối tung nói, "Không giống lão đại của bọn em, đến cả chút giăm bông ăn mì gói cũng tiếc thêm."
"Hôm nay mỳ gói cũng không có." Hứa Diệu như u hồn lướt tới, lạnh nhạt lên tiếng.
Mọi người trong văn phòng tức khắc kêu rên.
Hoắc Chu cười miễn cưỡng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116873/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.