Hoắc Chu cùng Lạc Thanh Hoài đi từ đồn công an ra liền nhìn thấy cha mẹ Hoắc cùng với mẹ Lạc đang đứng chờ ở ven đường.
Mùa đông đã sớm bắt đầu, nhiệt độ không khí buổi tối rất thấp, mà đồn công an lại vừa vặn ở nơi đầu gió, một vài người đã cảm thấy như đông đá, run rẩy giữa gió lạnh.
Lòng hai cậu con trai tràn đầy áy náy, Hoắc Chu cũng không dám ngẩng đầu nhìn ánh mắt cha mẹ.
Cha Hoắc đi đón xe, mẹ Hoắc dịu dàng xoa xoa đầu Hoắc Chu cùng Lạc Thanh Hoài, mỉm cười: "Không có việc gì là tốt rồi."
Trên đường không ai nói gì, quay trở về khu Bắc, Lạc Thanh Hoài cùng Hoắc Chu tách nhau về nhà riêng.
Hoắc Chu tắm giặt sạch sẽ đi ra, nhìn thấy mẹ Hoắc đang đặt một bao đậu đỏ lên bàn chọn lựa, nhất thời chẳng hiểu gì cả: "Mẹ, mẹ làm gì vậy? Muốn uống canh đậu đỏ sao?"
Mẹ Hoắc chuyên chú chọn những hạt đậu đỏ tròn đầy, bỏ vào trong một bao vải bố màu đỏ: "Cho con xua đi vận đen, đêm nay bỏ xuống dưới gối đi. Ngày mai để mẹ đi tìm lá bưởi nấu nước tắm rửa..."
Đây đều là biện pháp xua vận đen trong truyền thuyết, âu cũng là tâm lý an ủi. Bình thường Hoắc Chu sẽ tuyệt đối không tin, thậm chí còn cười nhạo một trận.
Hôm nay cậu lại không sao cười được, ngược lại mũi chua xót, cảm giác muốn khóc.
Mẹ Hoắc cũng không tin điều này, chỉ là vô cùng lo lắng Hoắc Chu, thà rằng tin là đúng còn hơn.
"Biểu cảm gì đấy?" Mẹ Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116844/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.