Đùa chết người!
Hoắc Chu ảo não không thôi, nhưng lại không phớt lờ Lạc Thanh Hoài nổi.
Cậu lấy viên giấy từ trong miệng ra, không dám quăng tùy tiện, sợ rằng Bàn Đôn tò mò lại nhặt xem.
Hoắc Chu bèn nắm chặt viên giấy trong tay, sau đó hít sâu một hơi mới ra ngoài gặp Lạc Thanh Hoài.
Cửa chỉ cách đó vài bước chân nhưng Hoắc Chu bước đi vô cùng khó khăn, cậu không biết Lạc Thanh Hoài tới đây làm gì. Mơ mơ hồ hồ chờ mong nó giải thích, lại sợ nghe được tin tức mình không muốn, cảm thấy vô cùng dày vò.
"Đi cùng em." Lạc Thanh Hoài túm chặt cổ tay Hoắc Chu, kéo cậu chạy xuống lầu.
Nhìn nó chẳng có vẻ gì là muốn giải thích cả.
Hoắc Chu thở hồng hộc chạy theo: "Đi đâu?"
"Đến rồi." Lạc Thanh Hoài kéo Hoắc Chu vào WC giáo viên bên cạnh.
Mỗi tầng lầu của trường đều có WC, nhưng trong giờ ra chơi, ở nhà vệ sinh nào cũng rất đông người, khu giáo viên thì lại tương đối vắng vẻ.
Quả nhiên, trong WC không có một ai.
Nhưng mà, đến WC làm gì? Cùng cậu đi vệ sinh?
Lạc Thanh Hoài túm Hoắc Chu, mở cửa một ô nhỏ, đẩy mạnh cậu vào.
Hoắc Chu: "???"
Em ấy muốn làm gì?
Lạc Thanh Hoài theo vào, chốt khóa.
Ô nhỏ nhà vệ sinh vốn đã nhỏ, hai nam sinh ở bên trong kiểu gì cũng phải chen chúc.
Tim Hoắc Chu đập còn nhanh hơn thời điểm chạy bộ vừa rồi, yết hầu không chịu nổi mà di động cao thấp một lúc, yên lặng lui về sau nửa bước, dán người vào vách ngăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116840/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.