Một đám người thanh thế lớn đứng đầy cửa hành lang lớp 4-2, nhao nhao ồn ào hỏi ai bắt nạt Lạc Thanh Hoài, nhóm bạn nhỏ sợ tới mức trợn mắt há mồm, đứa nhỏ nào nhát gan thì cũng sắp khóc.
Lạc Thanh Hoài còn đang suy nghĩ xem nên nói với Hoắc Chu về việc nhảy lớp như thế nào thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói của Hoắc Chu, nó còn tưởng rằng mình bị điên.
Lạc Thanh Hoài lúc này mới phục hồi tinh thần, nhanh như bay chạy ra khỏi phòng học, nhìn thấy nhiều người như vậy cũng hoảng sợ: "Có chuyện gì vậy?"
"Bọn này tới bảo kê cho em." Hứa Diệu giải thích, "Nghe nói em bị người ta bắt nạt?"
"Em không bị bắt nạt." Lạc Thanh Hoài không hiểu ra sao, "Nếu nói là bắt nạt, hẳn phải xem như em bắt nạt người khác... chứ?"
Mọi người: "..."
Hoắc Chu nghe xong sự tình từ đầu tới cuối, biết Lạc Thanh Hoài không bị bắt nạt mới nhẹ nhàng thở phào, nhưng cậu vẫn để cho bọn Bàn Đôn đi tới hành lang lớp Hoắc Tưởng một lần, bản thân ở lại nói chuyện với Lạc Thanh Hoài.
"Anh biết em nhảy lớp sao?" Lạc Thanh Hoài nhìn thấy Hoắc Chu, vô cùng vui vẻ, lộ ra hai lúm đồng tiền thật sâu, "Anh có tức giận không?
Hoắc Chu kéo hội đến đây, đương nhiên cũng biết xấu hổ khi đột nhiên biến sắc mặt tức giận, nhưng cậu quả thực có chút để ý, "Sao trước đây em không nói với anh?"
"Em nghĩ muốn cho anh một kinh hỉ." Lạc Thanh Hoài nói, "Trước đây không phải còn chưa chắc chắn sao? Em sợ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116831/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.