Vừa bắt đầu Tiểu Mỹ Nhân đã từ chối, “Không được!”
Cậu mới không muốn bị ngậm đầu v*.
Lỡ như bị cắn sưng lên, ngày mai làm sao ra khỏi cửa.
Mà sau đó Tiểu Mỹ Nhân rốt cuộc tức giận ý thức được…
Cái miệng của Tra Công, không lấp kín thật sự không được.
Mỗi khi Tiểu Mỹ Nhân chảy nước mắt xoay eo, khó khăn đem cái ngoạn ý súc sinh trong quần kia tiến vào một chút, Tra Công ngồi mát ăn bát vàng sẽ thoải mái rầm rì, trong miệng “Lão bà, bé vợ, cục cưng, Thanh Thanh” thi nhau gọi, làm cho Tiểu Mỹ Nhân đỏ mặt tới mang tai, hận không thể dùng kim chỉ vá lại miệng của Alpha.
“Bé cưng còn đang ngủ! Không cho lên tiếng!”, Tiểu Mỹ Nhân vạn bất đắc dĩ vén vạt áo ngủ, vo tròn lại nhét vào trong miệng cắn chặt, sau đó lỗ tai hồng hồng cúi người xuống, đem đầu v* đáng yêu dựng đứng tàn bạo nhét vào bên trong môi mỏng khẽ nhếch của Tra Công, “Năm đó vì sao tôi mắt bị mù…coi trọng dốt nát ngu xuẩn chó Alpha như anh…”
Tra Công nghe được hơi có chút oan ức, mà rất nhanh như nước đổ đầu vịt, nhanh chóng điều tiết lại bản thân.
Lòng tự ái của hắn một chút cũng không bị tổn thương, vui sướng mà ngểnh đầu cắn đến có tư có vị, đồ vật cắm bên trong Tiểu Mỹ Nhân cũng lớn hơn một vòng.
Chó ngu ngốc (gạch bỏ) đều là như vậy.
Tùy tiện chủ nhân đánh mắng, chưa bao giờ thù dai, càng không nhe răng với chủ nhân.
Chúng nó đem toàn bộ dung lượng não có hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-cung-tra-cong/1163942/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.