Tra Công vốn là muốn ở trong phòng ngủ đợi Tiểu Mỹ Nhân nguyện ý vào thăm hắn mới thôi.
Bởi vì hắn không có mặt mũi đi ra ngoài.
Mà cũng không lâu lắm, bụng hắn đói đến kêu ục ục.
Tra Công thuở nhỏ gia cảnh hậu đãi, ăn mặc chi phí tất cả đều là tốt nhất, nào phải trải qua chịu đói?
Hắn xoa bụng của mình do dự một lát, sau đó tay chân vụng về mà bò xuống giường, giống hệt ăn trộm lén lén lút lút tiến đến khung cửa bên cạnh, xuyên qua khe cửa nhỏ hẹp nhìn ra ngoài——
Dĩ nhiên cái gì cũng không thấy.
Cũng không phải là cảnh phim hình sự cảnh sát hay phim giật gân, khe cửa nhà ai lại cố ý mở rộng như vậy.
Tra Công không thu hoạch được gì khẽ cắn răng, ở trong đầu tính toán một đường đi.
Sau khi đẩy cửa phòng ngủ, hắn cần dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua phòng khách, chạy vào góc nghiêng chéo phòng bếp rồi mở tủ lạnh.
Điểm chân bất phát điều động yên tĩnh nói, toàn bộ hành trình đại khái cần thiết ba mươi giây.
Tra Công hít một hơi thật sâu, nhanh nhẹn mà đẩy cửa ra.
Kết quả không cẩn thận dùng lực quá mạnh, cánh cửa lớn bị hắn ầm một chút nện vào phía tường ngoài, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Trong phòng khách Tiểu Mỹ Nhân ôm bé cưng nhẹ giọng dỗ ngủ:…
Tra Công cùng với Tiểu Mỹ Nhân nhìn nhau từ xa:…
Bé cưng đang buồn ngủ:…
May là, bé cưng di truyền tính cách trầm ổn của Tiểu Mỹ Nhân.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-cung-tra-cong/1163939/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.