Bởi vì tự ti, lúc Tra Công đến bệnh viện nam khoa che che giấu giấu lén lén lút lút, mặt mang khẩu trang, xém chút nữa bị bác bảo vệ tưởng kẻ xấu mà bắt lại.
Thật vất vả mò tới phòng khám bác sĩ, mới vừa thuật lại xong bệnh tình, lòng tự trọng của Tra Công bị trọng thương rồi.
“Tôi chữa liệt dương, không chữa răng. Anh treo móc ở chỗ tôi làm gì, còn không bằng treo cái móc ở khoa não”, bác sĩ mặc áo blouse trắng mặt không thay đổi vung vung tay, chuẩn bị gọi bệnh nhân khác đi vào, “Số 39 —”
Tra Công cót két đóng cửa lại, “Răng còn không dễ trị hơn so với liệt dương?”
Bác sĩ giương mắt, “Răng nanh Alpha chỉ dùng để đánh dấu Omega, anh biết chưa?”
Tra Công gật đầu như gà mổ thóc.
Bác sĩ: “Bệnh liệt dương ít nhất còn có thể dùng đạo cụ thỏa mãn bạn đời, hiện tại khoa học kĩ thuật phát triển, muốn loại gậy đồ chơi gì mà không được. Nhưng nếu răng hỏng rồi… trước tiên không nói anh nói chuyện lọt gió vợ anh có ngại hay không vứt bỏ, chỉ việc không có một hạng năng lực đánh dấu, đủ để anh bị đạp mười ngàn lần.”
Tra Công sắp chết giãy dụa, “Tôi… tôi chỉ nát một cái, không phải cả hai cái đều nát”
“Nhiễm trùng thần kinh lan truyền tin tức tố là dạng khuếch tán”, bác sĩ hai tay ôm ngực, “Thời gian thần kinh tin tức tố chết là cỡ nửa tháng một tháng, anh nói răng anh sứt mẻ nửa tháng trước, qua lâu như vậy rồi, có trời mới biết cái răng còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-cung-tra-cong/1163933/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.