Lãng Minh giật mình quay người lại. Một gương mặt có đôi chút quen thuộc hiện ra nhưng không tài nào Lãng Minh nhớ ra.
Lãng Minh và người đó chạm mắt nhau.
"Cậu có quen tôi..."
"Này...vừa gọi cho cậu hôm qua mà."
"Không lẽ...Mễ Khắc Hoàng."
"Ừm...tôi chứ ai."\_Mễ Khắc Hoàng ngang nhiên ngồi xuống cạnh A Bối
Thế mà, Lãng Minh không nói gì, A Bối đưa mắt nhìn Mễ Khắc Hoàng.
"A Bối...mau chào chú đi. Chú ấy là bạn đại học của baba."
A Bối không hiểu sao không có thiện cảm với Mễ Khắc Hoàng. Thằng bé nhất quyết không chào.
"Không sao đâu..."\_Mễ Khắc Hoàng tỏ ra thân thiết với Lãng Minh và cả A Bối nữa
Bây giờ thì Lãng Minh đã hiểu, tại sao anh lại quen thuộc gương mặt của Mễ Khắc Hoàng. Anh ta là người làm Lãng Minh rung động đầu tiên.
Hồi còn ở đại học, Mễ Khắc Hoàng là một học bá, lại vô cùng điển trai, ai mà không thích cho được. Lãng Minh không nói ra, giấu tình cảm đó đi đến tận bây giờ.
Cũng chính vì vậy, từ cuộc gọi hôm qua, nghe giọng điệu của Lãng Minh, Tần Thiên Lăng đã đánh mùi được điều này. Anh cho người đi theo sát Lãng Minh.
Còn Lãng Minh trong trạng thái lẫn lộn cảm xúc. Một người anh cố quên đi từ lâu, còn đột nhiên xuất hiện trước mặt anh.
"Lãng Minh...cậu bị làm sao thế? Sao không nói gì đi."
"À...cậu thế nào rồi?"
"Vẫn vậy...Thằng bé đáng yêu này là ai đây?"
"Con...của tớ."
Mễ Khắc Hoàng nhìn chằm chằm A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-toi-bat-em-ve-lam-vo/3062419/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.