Lãng Minh nhìn xuống giường, khó khăn kéo một cọng kẻm mảnh ra. Anh giật mình đến mức ngón tay anh đã bật máu, cả cổ tay cũng hằn thành một vết đỏ như máu.
"Chắc sẽ được thôi...mà."
Lãng Minh tình cờ xem qua video hướng dẫn thoát hiểm trên mạng. Anh đang cố làm theo nhưng anh đâu chuyên nghiệp như người ta được.
Lãng Minh bất chấp anh bị thương như thế nào cũng cố mà chịu.
"Tách..."\_Cuối cùng cái còng cũng được tách ra
Anh bật dậy mở cửa nhưng tiếng bước chân càng một gần. Tim Lãng Minh đập mạnh đến mức lồng ngực muốm vỡ tung.
"1...2...3...4"
Cánh cửa mở tung ra. Cố Dạ Bạch bước vào. Anh ta tiến lại gần Lãng Minh. Anh ta liếc Lãng Minh một cách trắng trợn.
"Con cẩu này....mày...định chạy trốn sao?"
Cố Dạ Bạch hất Lãng Minh đất. Tay trái rồi tay phải đập vào mặt Lãng Minh. Chẳng chút nương tay, phần má của Lãng Minh bị hóp vào trong.
Gương mặt bị đánh đến mức không còn chút cảm giác. Lãng Minh nằm la liệt ở sàn. Cố Dạ Bạch đánh chán thì đem một cái còng sắt to đến.
Khoá chặt Lãng Minh vào thành giường. Cố Dạ Bạch nắm phần tóc ở đỉnh đầu Lãng Minh mà kéo.
"Mày ngoan ngoãn ở đây? Xong việc tao thả con cẩu yếu đuối nhà mày ra."
Cố Dạ Bạch giật mạnh làm đỉnh đầu của anh đau nhói.
"Ở yên nha con cẩu kia..."\_Cố Dạ Bạch thong thả đập vào mặt Lãng Minh rồi rời đi
Lúc đó, Lãng Minh chỉ hận khi trước đây không rèn luyện thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-toi-bat-em-ve-lam-vo/3062392/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.